Hắn nhìn Phi Nghê nổi giận, đạm nhiên cười nói:
– Yên tâm đi, ta có khả năng bảo đảm mấy người bọn nó an toàn, nếu có cần, giúp bọn nó mở ra huyết mạch cũng không là vấn đề. Còn nữa, ta đối với việc nội bộ Long gia ngươi không hề hứng thú.
Lý Vân Tiêu nói:
– Như vậy cũng tốt. Chúng ta phân chia hai đầu, Mục huynh đi chỗ thí nghiệm, tận lực giải cứu các vật thí nghiệm ra. Chúng ta trực tiếp đi Trưởng Lão Viện, trợ giúp Phi Nghê leo lên Tông Chủ vị.
– Tông Chủ?
Ngạn Hoài cả kinh.
Lý Vân Tiêu nói:
– Trước khi Long Thiên Miểu chết, đã đem Tông Chủ vị truyền cho Phi Nghê, có lệnh bài làm chứng, còn có thiên hạ hào kiệt chính mắt thấy.
Ngạn Hoài sau khi ngây người chốc lát, bỗng nhiên quỳ xuống, bái nói:
– Ngạn Hoài gặp qua Tông Chủ đại nhân!
Mấy tên hộ vệ phía sau kia cùng tám hài đồng cũng kinh hãi quỳ xuống.
Phi Nghê phất ống tay áo, nhất thời có một cổ lực lượng nâng mọi người lên nói:
– Tông Chủ vị cũng không phải truyền thừa là được, còn cần Trưởng Lão Viện đồng ý, không có trãi qua trình tự, ta liền không phải là Long gia gia chủ.
Ngạn Hoài nói:
– Phi Nghê đại nhân yên tâm, Tông Chủ đại nhân vẫn lạc, đồng thời chỉ định truyền ngôi cho ngươi, Trưởng Lão Viện sẽ không phản đối. Huống chi toàn bộ Long gia, trong nhiều thiếu chủ, cũng chỉ có đại nhân có tư cách kế thừa nhất.
Đột nhiên Chiến Hạm kịch liệt đong đưa, một lực lượng ngăn trở xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807747/chuong-2613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.