Trên bầu trời truyền đến một giọng nói, sau đó tất cả Linh Hoa quay về vị trí cũ, tựa hồ như chẳng bao giờ biến hóa qua, hương khí nhàn nhạt cùng linh khí nồng nặc tràn ngập, phảng phất tất cả bất quá là ảo giác.
Thương Ngô Khung nhẹ nhàng cất bước, thoáng cái liền đi qua, phía trước có lầu các tinh xảo nổi lên, lại nhảy qua một bước, liền tiến nhập bên trong.
Trong một gian phòng khách nhã trí, trống trải điềm tĩnh, chỉ có hai cái Bồ Đoàn đặt trên mặt đất.
Thương Ngô Khung đi tới, trực tiếp xếp bằng ngồi xuống ở trên một cái bồ đoàn, Chu Sở ngồi ở sau lưng.
– Nói đi, tới tìm ta có chuyện gì?
Đạo thanh âm lúc trước kia vang lên, trên bồ đoàn đối diện Thương Ngô Khung chậm rãi chớp động Hắc quang, một cái bóng màu đen không ngừng sinh trưởng, cuối cùng hóa thành bóng người, hoàn toàn không thể gặp hình dáng.
Thương Ngô Khung nói:
– Cổ Phi Dương chưa chết.
Đạo thân ảnh kia dừng lại một chút, sau đó hừ nói:
– Chưa chết liền chưa chết, nói với ta làm chi?
Thương Ngô Khung mỉm cười nói:
– Nhâm Hề Mân, việc lúc trước ngươi bao nhiêu cũng có phần a.
Cái bóng màu đen kia hoảng động một cái, lạnh lùng nói:
– Ta bất quá là giúp ngươi một tay mà thôi, huống chi ta cũng không có ý định nhằm vào Cổ Phi Dương, cho dù cùng ta có liên quan, cũng bất quá là bị ngươi lợi dụng mà thôi.
Thương Ngô Khung nhẹ khẽ cười nói:
– Làm sao, ngươi sợ?
– Sợ? Ha ha!
Cái bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807742/chuong-2608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.