Phi Nghê le lưỡi, vươn tay ra ở trên mặt xoa xoa nói:
– Chậc chậc, xấu hổ xấu hổ a, ngươi còn là Thánh Vực cục trưởng, bại trong tay một tiểu nha đầu như ta còn chẳng biết hối cải, còn kiếm cớ cùng lý do.
– Chết tiệt!
Thượng Trần giận không kiềm được, đang muốn động thủ, lại bị Hoàng Phủ Bật ngăn cản, quát:
– Đừng hỏng đại sự của Bổn Tọa.
Một cổ uy áp tản ra, Thượng Trần chỉ cảm thấy hàn ý kéo tới, nhất thời biến sắc, chế trụ nội tâm tức giận nói:
– Mong Hoàng Phủ đại nhân ở lúc rút hồn phách của Viên Cao Hàn, trợ giúp ta bắt Cổ Phi Dương, để ta trở về hướng thượng diện bàn giao.
Hoàng Phủ Bật nói:
– Yên tâm đi. Cổ Phi Dương cũng ở trong danh sách phải giết của Bổn Tọa, vừa lúc đồng thời giải quyết. Ta chỉ sợ Thiên Tinh Tử không chết, trốn ở nơi nào đó tùy thời xuất tới quấy rối.
Thượng Trần cười nói:
– Điểm ấy đại nhân yên tâm, chiêu Khai Thiên Tích Địa kia của ta, quả thật là vô tiền khoáng hậu, lúc này cho dù Thiên Tinh Tử không chết, cũng sẽ tổn hao nhiều, không có ba năm là căn bản không khôi phục được.
Trong mắt Hoàng Phủ Bật lóe lên vẻ vui mừng nói:
– Nếu thật sự là như thế mà nói, Bổn Tọa thật đúng là cám ơn ngươi.
Thượng Trần vội nói:
– Không dám nói cảm ơn, chỉ cần đại nhân giúp ta bắt Cổ Phi Dương là được.
Sát khí trên người Hoàng Phủ Bật lan ra, hừ lạnh nói:
– Yên tâm đi, chỉ cần hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807729/chuong-2595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.