Lý Vân Tiêu nói:
– Ngươi muốn cùng ta trị liệu không?
Hắc Bào nam tử nói:
– Ha hả, đại nhân nói đùa rồi. Bản thân Đại nhân chính là Cửu Giai Đại thuật luyện sư, ta há có thể khoe khoang. Ta chỉ muốn nói, hai vị không có quan hệ gì tới Viên Cao Hàn mà nói, mong bán ta một cái nhân tình, không nên giao du với kẻ xấu. Nếu có quan hệ, Viên Cao Hàn cho hai vị chỗ tốt gì, ta đồng dạng cho gấp đôi.
Thiên Tinh Tử hừ nói:
– Chỉ bằng một câu nói của ngươi liền muốn chúng ta thối lui, không cảm thấy mình rất ngây thơ sao?
Tuy hắn nói ương ngạnh, nhưng đã cảm thấy chuyện nghiêm trọng. Đối phương có thể nhận ra bọn họ, đồng thời còn có thể nói toạc ra thân phận của Lý Vân Tiêu, dưới tình huống như vậy còn có thể khí định thần nhàn, đồng thời để cho hai người mình thối lui, có thể thấy được vũng nước đục này thực sự rất sâu, hắn cũng không muốn không rõ ràng liền chọc đại phiền toái.
Trong tay Hắc Bào nhân lóe lên quang mang, một đạo quang mang phi bắn ra.
Thiên Tinh Tử đưa tay chộp một cái, một lệnh bài đen kịt như sắt rơi vào trong tay, trước sau không có bất kỳ hoa văn, đồng thời cũng không trơn truột, trên mặt còn lõm một chút, thật giống như một khối gang, nhưng trọng lượng vô cùng nặng.
Trong mắt Thiên Tinh Tử xẹt qua một tia hồ nghi, nhưng trong nháy mắt liền bắn ra hàn quang lạnh thấu xương, chỉ cảm thấy khối gang kia truyền đến trận trận hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807717/chuong-2583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.