Hắn lui ra sau ba trượng, khôi phục bộ dáng vốn có của mình, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu.
Đâu suất thiên phong bay một vòng, rốt cục trở trong tay Lý Vân Tiêu.
Một kích này tất cả mọi người kinh hãi tột đỉnh.
Thiên Tinh Tử cùng tám gã trưởng lão đều cảm thấy hoảng hốt, có chút không kịp phản ứng.
Nhưng đây là chuyện ngay lập tức, chín người đều là cao thủ đương thời, trong chiến đấu sinh tử thế này mà phân tâm là rất hiếm thấy, sau khi hơi trì hoãn đã lao vào nhau.
Hoàng Phủ Bật thấy ngọn núi biến mất trong tay Lý Vân Tiêu, lên tiếng:
– Xem ra vài chục năm qua ngươi có không ít cơ duyên, ngọn núi vừa rồi là thánh khí sao?
Lý Vân Tiêu cười cười, nói:
– Ha ha, ngươi đoán đi!
Đồng tử Hoàng Phủ Bật hơi co lại, nói:
– Nghe nói trận chiến bên ngoài thành Hồng Nguyệt xuất hiện vài kiện thánh khí, hơn nữa trong tay ngươi cũng có, đó là thật?
Lý Vân Tiêu cười ha ha, nói:
– Chuyện này ngươi cũng đoán đi!
Hoàng Phủ Bật tức giận:
– Đừng tưởng rằng có chút cơ duyên thì có thể san bằng chênh lệch giữa ta và ngươi, chính ngươi đã từng là cường giả siêu phàm nhập thánh, có lẽ hiểu lực lượng này không thể đền bù được.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Hiểu thì hiểu, ta rất rõ ràng. Cho nên ta cũng chỉ kéo dài ngươi một chút mà thôi, tranh thủ thời gian cho Thiên Tinh Tử.
– Thôi đi, chê cười!
Hoàng Phủ Bật cười lạnh, nhìn qua xa xa, thản nhiên nói:
– Ngươi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807704/chuong-2570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.