Khóe miệng Hoàng Phủ Bật cười lạnh, nói:
– Vừa rồi ta thi triển một loại thần thông, phong ấn Trảm Hồn Đao của ngươi, bây giờ xem ngươi làm so thắng ta được?
Trên thân đao bày ra ba đạo ấn ký, thể hiện màu xanh như tranh vẽ..
Sắc mặt Thiên Tinh Tử trầm xuống, tay trái đập vào ấn ký trên đó.
Hừ!
Hoàng Phủ Bật cười lạnh một tiếng, Bàn Cổ Phiên đánh tới, cười nhạo nói:
– Ngươi cho rằng ta sẽ để cho ngươi phá phong sao?
Kim sắc ngữ giả chui vào thân thể của hắn, khí tức của Bàn Cổ Phiên tăng mạnh lên, quét ngang cả ầu trời.
Thiên Tinh Tử không dám khinh thường, chỉ có thể tay trái biến chiêu, bấm niệm pháp quyết vỗ vào thân đao, lập tức đao mang tóe lên, chém ngược ra phía trước.
Phanh!
Hai lực lượng trùng kích, thế lực ngang nhau, hai người cùng lui ba bước.
Sắc mặt Thiên Tinh Tử cực kỳ khó coi, ưu thế vốn có đột nhiên mất đi, trong lòng của hắn khẩn trương, hắn cảm nhận được phong ấn trên Trảm Hồn Đao đang bị ăn mòn, nếu không cởi bỏ thì phiền toái.
Nhưng Hoàng Phủ Bật liên tục đoạt công, làm hắn không có chút cơ hội nào.
Hơn nữa xa xa Điêu Tu cùng Sĩ Vô Song cuối cùng không địch lại, đều chết thảm dưới tay trưởn lão Phệ Hồn Tông, làm cho Thiên Tinh Tử tức giận tâm phiền ý loạn.
Hai gã đắc thủ trưởng lão xoay chuyển ánh mắt, lập tức bay đi tương trợ Hoàng Phủ Bật.
Lý Vân Tiêu giờ phút này lâm vào trong nguy hiểm, còn lại tám gã trưởng lão trưởng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807702/chuong-2568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.