Túc Bình nói:
– Mạch Tu trưởng lão, ta không so đo với hắn, chỉ là người lên núi lần này rất mạnh, khiến tâm thần ta thật có chút không yên.
– Ah? Lại có việc này?
Mạch Tu trầm ngâm một chút, nói:
– Ngươi an tâm phụ trách chuyện bên trong, bên ngoài cứ giao cho ta quản lý đi. Nếu Du Tàng không địch lại thì ta sẽ đi giúp hắn.
Túc Bình nói:
– Vậy Mạch Tu trưởng lão cẩn thận rồi, người lên núi rất có khả năng là người Phệ Hồn Tông, mấy ngày nay chính là thời kì mấu chốt, tuyệt đối không thể bị quấy nhiễu. Nhưng nếu như người đến thật sự rấ mạnh, trưởng lão cũng không nên ngạnh kháng, trực tiếp lui vào trong núi, ta tự có biện pháp ngăn cản bọn hắn. ”
Mạch Tu trong lòng hơi kinh, thầm nghĩ nếu ngay cả ta cũng không đỡ nổi thì ngươi có cách gì chứ? Nhưng hắn vẫn gật đầu nói:
– Tốt, ta nhớ kỹ.
Thân ảnh trong lục quang lóe lên, lại mấy đạo nhân ảnh biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ còn một gã đại hán khôi ngô sau lưng Túc Bình, cả người đại hán đều ở trong áo bào xám, hoàn toàn không rõ chân dung, chỉ thản nhiên nói:
– Cho ngươi chủ trì chuyện Chiến Hồn Sơn này, đích thật là làm khó dễ ngươi rồi.
Túc Bình tĩnh tĩnh nói:
– Không có gì, chúng ta đi thôi.
Hắn quay người lại, hai người cũng rất nhanh biến mất trong lục quang.
Sau đó lục quang dần yếu bớt, cuối cùng bị tử khí tro mông triệt để bao phủ, toàn bộ khu vực khôi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807670/chuong-2526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.