Toàn bộ trong tiểu viện một mảnh im ắng, chỉ còn lại Suất Minh Lãng bụm mặt oán giận đứng ở đó, khóe miệng còn có chút đâu, nếu không tất cả vừa rồi quả thật giống như đang nằm mơ vậy.
– Đã đi chưa…
Suất Quân Uy thì thào tự nói, trên mặt lúc trắng lúc xanh, thật lâu không thể hồi thần lại.
Suất Minh Lãng bụm mặt, tức giận nói:
– Cha ngày bình thường oai phong lẫm liệt, ra lệnh một tiếng trong thành không ai dám không theo, chính là nhân vật như một đời kiêu hùng, nơi đây lại là thành Trường Cốc địa bàn của chúng ta, vì sao phải sợ Lý Vân Tiêu kia chứ!
Suất Quân Uy quay mặt lại, lạnh lùng nhìn hắn, nói:
– Lý Vân Tiêu nói không sai, trong nhà không hiểu chuyện nhiều lắm chỉ bị tát mấy cái, ở bên ngoài không hiểu chuyện rất có thể sẽ mất mạng. Suất gia sở dĩ có thể nhất thống thành Trường Cốc, chính là vì công tử Tân gia ở bên ngoài không hiểu chuyện, đắc tội hắn.
Suất Minh Lãng cả kinh, nói:
– Mặc dù như vậy, Suất gia hôm nay vượt xa Tân gia ngày xưa có thể so sánh, chẳng lẽ lại sợ hắn sao?
Sắc mặt Suất Quân Uy trầm xuống, cả giận nói:
– Ngươi tên ngu xuẩn này, cút đi bế quan cho ta! Trước khi suy nghĩ thông thì không được đi ra.
Suất Minh Lãng giật mình nói:
– Vậy, vậy hôn sự…
Suất Quân Uy nói:
– Đợi lấy Tử Lăng là được, Đỗ gia tiểu thư ta sẽ sai người đi nói chuyện
Suất Minh Lãng cả kinh nói:
– Vậy chẳng phải sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807658/chuong-2514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.