Suất Minh Lãng khẽ cười nói:
– Phải nên như thế, Tử Lăng thập phần nhận biết đại thế, đã đồng ý rồi.
– Aizz, ta đang lo lắng đúng là việc này a!
Suất Quân Uy đột nhiên thở dài, trên gương mặt tràn đầy uy nghiêm và cơ trí kia lộ ra ngưng trọng thật sâu.
Đại quản gia bên cạnh nói:
– Đại lão gia thở dài cái gì? Nàng vốn là tỳ nữ, nếu không phải Kỷ phu nhân thu làm con gái nuôi, nào có tư cách gả cho thiếu gia, có danh phận thiếp thất nàng nên cười trộm rồi.
Suất Minh Lãng gật đầu nói:
– Đại quản gia nói có lý, bất quá Tử Lăng đích thật là nữ tử khó được.
Suất Quân Uy lắc đầu, nói:
– Đây chính là vấn đề ta vẫn luôn suy nghĩ, có lẽ ta thật sự qua loa rồi. Để Đỗ Thương Hàn làm chính thất, Tử Lăng làm thiếp vốn là an bài tốt nhất, nhưng cử động lần này chỉ sợ sẽ chônxuống mối họa, đưa tới tai hoạ ngập đầu!
– Cái gì?!
Suất Minh Lãng và đại quản gia đều chấn động, kinh hãi không thôi.
Suất Minh Lãng cả kinh nói:
– Cha, ngươi nói quá mức khoa trương a? Tai hoạ ngập đầu gì chứ?
Suất Quân Uy nói:
– Các ngươi có biết những năm gần đây Suất gia ta vì sao phải đại lực đến đỡ thương hội Mặc Vũ, để bọn hắn phát triển quy mô không chỉ gấp mười lần không?
Suất Minh Lãng nói:
– Việc này ta cũng suy đoán qua, một là thương hội Mặc Vũ đối với chúng ta cũng luôn cúi đầu nghe lời, những năm này cũng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807656/chuong-2512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.