“Đ-A-N-G… G! ”
La Thiên trực tiếp duỗi ra hai ngón kẹp lấy kiếm kia, bấm tay có chút bắn ra, trường kiếm kia loong coong một tiếng đã bị đánh bay ra ngoài, Liên Trường cũng cảm nhận được áp khí đập vào mặt, nhịn không được phun ra một búng máu, lần nữa bị đánh bay.
– Công tử!
Đám người hậu Liên gia vội lao lên, đỡ lấy Liên Trường.
Bởi vì Đông Vực vốn ở trong phạm vi thế lực Liên gia, tăng thêm thực lực bản thân Liên Trường cũng không tầm thường, cho nên bên người cũng không có cao thủ, tất cả đều là một ít nô tài chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của hắn thôi.
Mặt mũi hắn tràn đầy giận dữ hét:
– Dám đả thương ta, báo ra danh hào của ngươi đi.
Đồng tử Tống Quang cũng hơi co lại, nói:
– Liên Trường công tử chính là cường giả Võ Đế, các hạ có thể dễ dàng thủ thắng như thế, tu vị ít nhất cũng là Võ Đế trung giai a, chắc cũng không phải hạng người vô danh. Đại trượng phu dám làm dám nhận, kính xin cho biết tên họ, đến lúc đó đừng nói Tống gia ta khi dễ hạng người vô danh.
La Thiên nói:
– Danh hào lão phu các ngươi không xứng biết rõ, nếu không phải xem ở phân thượng Hoằng Dương, vừa rồi ta đã giết tên này rồi.
Sắc mặt mọi người đại biến, Liên Trường cũng kinh sợ bất định, âm thanh hung dữ nói:
– Ha ha, đã biết rõ sự lợi hại của sư phụ ta, còn dám làm tổn thương ta! Hừ, ngươi cũng là Thuật Luyện Sư a, vừa rồi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807644/chuong-2500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.