Tiếng nói của hắn như bị người ta bóp ở cổ, thân thể ngây ngốc, sắp nổi giận như nổ tung.
– Ai, là ai trộm Vạn Hoa Bách Bảo Lộ của ta!
Ánh mắt Liên Trường có hưng quang lóe lên, ánh mắt nhìn qua bốn phía, nhìn tên thủ hạ.
Tên thủ hạ toàn thân run rẩy, cảm nhận ánh mắt giết người kia, sợ tới mức “Bịch” một tiếng quỳ xuống, run rẩy nói:
– Công, công tử, không, không phải ta, không phải ta!
Tống Quang nói ra:
– Với chút tu vị của ngươi, không có khả năng ở trước mặt mọi người đùa nghịch thủ đoạn, huống chi còn có Vân Tiêu công tử ở đây. Trong thiên hạ có thể động tay chân với Vân Tiêu công tử, hừ, sợ là chưa ra đời.
Lý Vân Tiêu hừ một tiếng, nói:
– Liên Trường, Vạn Hoa Bách Bảo Lộ là người của ngươi trực tiếp lấy ra, trên đường tuyệt đối không có người động tay chân.
Sắc mặt Liên Trường nói khó coi bao nhiêu thì khó coi bao nhiêu, hắn cũng tỉnh táo lại, thủ hạ trước mắt không có khả năng thay đổi, ăn cắp vật phẩm ngay trước mặt được. Mà chính mình tối hôm qua cũng còn kiểm tra, tám giọt vẫn bình yên vô sự, sáng sớm chạy đi đâu?
– Thành chủ đại nhân, Vân Tiêu công tử, các ngươi phải tin tưởng ta! Ta cũng không phải đùa nghịch hai vị!
Liên Trường hô to, nhưng cảm thấy lời nói quá giả, giống như xuống biển cũng rửa không sạch.
Hắn chấn động mạnh, đi tới trước hai cái bình ngửi, đột nhiên nói:
– Vừa rồi thành chủ đại nhân mở bình ngọc ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807642/chuong-2498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.