Lý Vân Tiêu nói:
– Ta đúng là người nọ.
Hắn không muốn thừa nhận thân phận của mình trước mặt Thần Tiêu Cung, nhưng thật sự bất đắc dĩ, hiện tại kéo dài thêm một khắc đối với Lạc Vân Thường mà nói vô cùng nguy hiểm.
La Thiên cũng đột nhiên ngất lịm, thất thanh nói:
– Ngươi… Chẳng lẽ ngươi là…
Lý Vân Tiêu gật gật đầu, nói:
– La Thiên, chính là ta.
La Thiên ngốc trệ nửa ngày, đột nhiên cười ha hả, nói:
– Ha ha, lần đầu gặp ngươi ở thành Ma Thiên Cự, liền cảm thấy vô cùng quen thuộc, không thể ngờ là ngươi, ha ha!
Lý Vân Tiêu thở dài:
– Chuyện ta trọng sinh rất dài dòng, nếu không có Lạc Vân Thường lâm vào hiểm cảnh, ta căn bản không muốn đi gặp nàng.
– Hiểm cảnh?
Trữ Khả Vân cả kinh, lập tức nói:
– Tuy ta không hiểu nhiều, nhưng ta sẽ lập tức đi an bài tất cả.
Lý Vân Tiêu nói:
– Làm phiền Trữ Vân đại nhân.
Trữ Khả Vân bề bộn đáp lễ nói:
– Phá Quân đại nhân nghiêm trọng, đây là đương nhiên!
Nàng thoáng câu nệ, nghĩ đến chính mình trước kia dùng tiểu bối đối đãi người này, cảm thấy trăm mối ngổn ngang.
Trữ Khả Vi cũng là cảm khái nói:
– Cổ Phi Dương, quả nhiên là ngươi.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Trữ Vi đại nhân, nhiều năm không gặp, trước kia không thể quen biết nhau, mong rằng thứ tội.
Trữ Khả Vi liên tục khoát tay, nói:
– Ngươi sao trở nên khách khí như thế? Không giống vẻ phóng đãng không bị trói buộc của ngươi a.
Lý Vân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807632/chuong-2488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.