Chương trước
Chương sau
Khâu Mục Kiệt lập tức cả kinh, sợ tới mức vội vàng phục hồi tinh thần lại, giơ đao ngăn cản.
Nhưng mà kim luân lượn vòng, chém qua Khâu Mục Kiệt.
– Cái gì?
Trong lòng Khâu Mục Kiệt chấn động, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Phanh!
Một đạo kim quang bắn lên cao, bị kim quang chém tới.
Khâu Mục Kiệt hoảng hốt, thiên nhãn của hắn bắn ra một đạo công kích vào óc Nam Phong Tuyền.
Sắc mặt Nam Phong Tuyền trầm xuống, thân thể lăng không tránh đi, tránh thoát một kích kia, trong tay cầm kim luân cắt vào cổ đối thủ.
Hừ!
Hàaa...
Lỗ mũ Khâu Mục Kiệt biến lớn, một tiếng “Hừ HAAA” nhổ ra, khí lưu mạnh mẽ, bao phủ quanh người.
Sóng âm công kích cực nhanh, làm cho Nam Phong Tuyền phải tránh đi.
Nam Phong Tuyền thân là chấp pháp tư trưởng của Thánh Vực, thực lực được công nhận mạnh nhất, là lựa chọn trở thành chấp chính giả đời tiếp theo, tuy ngày thường nhìn như tiểu nữ hài, nhưng lại là lão thái bà trăm tuổi.
Hắc Vũ Hộ cùng Xa Vưu đứng xa, không có động đậy.
Nhưng mà sắc mặt Hắc Vũ Hộ bình tĩnh lạnh nhạt, nhìn không ra bất luận cảm xúc chấn động gì, mà Xa Vưu khóe miệng vẫn cười lạnh, bộ dáng xem cuộc vui.
Ai!
Hắc Vũ Hộ rốt cục thở dài, hắn vốn muốn chế trụ Xa Vưu, để Nam Phong Tuyền và Lăng Bạch Nguyệt thu thập chiến trường, nhưng giờ phút này hai người đang bị tồn tại quái dị ngăn cản, Nam Phong Tuyền càng gặp nguy hiểm trùng trùng, bản thân cũng khó bảo vệ, cho nên hắn không thể không đứng ra.
Mà Lý Vân Tiêu đang thi triển ra bất diệt kim thân, hắn biết rõ La Thanh Vân cùng Tần Xuyên liên thủ cũng không thể chiến thắng đối phương.
Hắn vươn tay ra, một đạo sát khí lan trà, năm ngón tay bóp vỡ không gian, thân ảnh lóe lên, trực tiếp hóa thành năm đạo thân ảnh, tạo thành trận thế, nắm lấy tay nhau.
Sắc mặt Xa Vưu ngưng tụ, tay phải vung lên, phong vân đầy trời, một tòa núi nhỏ hiển hiện, tản mát ra hào quang kinh người, hóa thành lợi kiếm, chém thẳng tới trước.
– Đó là...
Trong nội tâm mọi người kinh hãi, uy thế của thanh kiếm này làm cho tất cả mọi người chấn động mạnh.
Long Thiên Miểu vốn mặt không còn chút máu, hai mắt trống rỗng cũng run rẩy, từ mặt đtá đứng lên, hoảng sợ nhìn qua một kiếm kia, hoảng sợ nói:
– Tu di vô ngã!
Xa Vưu khẽ nói:
– Cũng có người biết hàng.
Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, trực tiếp lăng không đánh ấn quyết vào tu di vô ngã kiếm, thoáng đánh ra vạn đạo kiếm quang, chém vào năm phân thân kia.
Ầm ầm!
Hai đạo lực lượng xông lên trời, không gian nghiền nát, thiên địa sụp đổ!
Hắc Vũ Hộ bỗng nhiên năm thân hợp nhất, lăng không đánh ra một quyền.
Xa Vưu cười lạnh một tiếng, trực tiếp dùng tay bắt lấy chuôi kiếm, kiếm thể vung mạnh.
Phanh!
Trên cánh tay Hắc Vũ Hộ có kim loại sáng bóng, vậy mà ngạnh kháng một kiếm, hắn hừ một tiếng, trên tay phải quyền quang hiển hách ngăn cản tu di vô ngã, tay trái đánh ra một quyền.
Tu di vô ngã kiếm một phân thành hai, đạo thứ hai chém vào quyền trái kia.
Trong va chạm, hai người tách ra.
Sắc mặt Xa Vưu lạnh như băng, trường kiếm bay múa quanh người, không ngừng có vầng sáng sáng lên, quát:
– Kiếm quyết —— Trảm Yêu!
– Chi! Cái gì?
Tất cả mọi người đều hoảng hốt, mọi người ở đây, hơn phân nửa đã gặp qua một thức này, tự nhiên hiểu lợi hại!
Ầm ầm!
Một kiếm kinh khủng đánh xuống, cả trời cao bị chém thành hai nữa, vô số linh khí cùng tầng mây quay cuồng.
Kiếm ý vô cùng, lan tràn quanh thân Hắc Vũ Hộ, không ngừng ăn mòn hộ thể cương khí của hắn.
– Thanh Dương Vũ Quyết!
Hắc Vũ Hộ hét lớn một tiếng, hai tay nâng lên, lực lượng tuôn ra toàn thân, trước không ngừng xoay tròn trước người.
Ầm ầm!
Kiếm ý và quyền ý va cham nhau.
Phanh! Phanh!
Đồng tử Hắc Vũ Hộ đột nhiên co lại, mặt mũi tràn đầy cảnh giác.
Ngay cả Lý Vân Tiêu cũng kinh hãi không thôi, Xa Vưu thi triển chiêu này không dưới hắn năm đó.
– Hừ, một kiếm này cũng không gì hơn cái này.
Xa Vưu khinh miệt hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía Lý Vân Tiêu.
Tất cả mọi người ngạc nhiên, nào có kẻ nào nói một kiếm của mình như vậy.
Huyền Hoa biết rõ thân phận Lý Vân Tiêu cho nên hiểu ý của hắn, là cố ý nói móc Lý Vân Tiêu mà thôi, hắn cười khổ.
– Ah? Ngươi có kiếm quyết lợi hại hơn Vân Phi Dương không? Bổn tọa rất muốn nhìn thấy đấy.
Hắc Vũ Hộ tuy chỉ bị đánh lui, chiến ý đã dâng trào, đi từng bước tới gần Xa Vưu.
– Hừ, thử một kiếm của ta!
Xa Vưu nắm chặt chuôi kiếm, tu di vô ngã rung động lắc lư một tiếng, khí ấm bao phủ bát phương.
Tiếng kiếm minh vang vọng các nơi.
Ân?
Xa Vưu đang dụng tâm sử kiếm, đột nhiên sinh lòng cảm ứng, đưa mắt nhìn qua Long Thiên Miểu.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, nội tâm run rẩy.
– Đó là...
Xa Vưu kinh hãi, chỉ thấy trên người Long Thiên Miểu sinh ra kiếm ý nhộn nhạo, thiên địa không cách nào ngăn cản.
Một long vực màu xanh tự thành thế giới.
– À? Đó là...
Xa Vưu chấn động.
Hai thanh chân long kiếm cảm ứng với nhau, khí thế không ngừng tăng lên.
Xa Vưu kinh hãi nói:
– Thiên địa vô pháp kiếm?
Trong mắt của hắn bắn ra lệ quang, thần thái mừng như điên.
Đột nhiên một đạo long uy hiện ra, bao phủ trái tim của hắn.
Oanh!
Hắc Vũ Hộ đánh tới, quát:
– Ngươi phân tâm, chết!
Phanh!
Năm ngón tay của hắn phá vỡ long nguyên, đánh thẳng vào Xa Vưu.
Xa Vưu kinh hãi bay lên không né tránh, thi triển ra chân long pháp thân.
Phanh!
Tuy né được vị trí trái tim, nhưng một quyền kia đánh vào ngực, long lân nát bấy, hắn phun máu tươi bay ra ngoài.
Hắc Vũ Hộ một chiêu đắc thủ, càng hừ lạnh lao tới, hào quang bao phủ tòn thân, khó có thể nhìn ra chân thân.
Phanh!
Lần một quyền nữa đánh vào thân kiếm Xa Vưu, một mảnh long vực bị đánh nát.
Xa Vưu lại bị đánh bay trăm trượng, tức giận không thôi, kiếm quyết bao phủ, thân thể có hào quang lưu ly sinh ra.
Người kiếm như một, phi thân chém qua!
Sắc mặt Hắc Vũ Hộ trầm ngưng, hai đấm tụ hợp, quát:
– Bất động như núi!
Một đạo khí phách hộ thể cương nguyên bắn ra, thân thể của hắn bao phủ trong kết giới.
Phanh!
Tu di vô ngã chém xuống, kết giới rung động mạnh, thân thể Hắc Vũ Hộ run lên, mấy đạo quang mang bắn vào cơ thể, bốn thân ảnh sau lưng hắn đồng thời xuất chưởng.
Ầm ầm!
Hộ thể cương khí đột nhiên vỡ ra, kiếm cương bị đánh nát.
Hắc Vũ Hộ luân phiên xuất chưởng, bốn đạo thân ngoại hóa thân hợp nhât đánh tan kiếm khí của Xa Vưu.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Kình khí cường đại không ngừng đánh lên người Xa Vưu, những lân phiến bay tứ tung, lộ ra long nguyên quang.
– Chân long pháp thân!
Xa Vưu hét lớn một tiếng, lập tức hóa thành thanh long bay lên trời.
Chung quanh chân long pháp thân là long nguyên màu xanh, tu di vô ngã kiếm đột nhiên biến lớn, lăng không chém xuống!
Trước người Hắc Vũ Hộ nguyên lực bành trướng mãnh liệt, chém thẳng tới trước người.
Ầm ầm!
Khí lãng khủng bố bị đánh tan, trong mấy trăm trượng hỗn loạn, đám người Lý Vân Tiêu cũng bị liên lụy, các võ giả đang chữa thương cũng rút đi..
Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, lộ ra vẻ kinh hãi, Xa Vưu dường như rơi vào hạ phong.
Ánh mắt của hắn nhìn qua Long Thiên Miểu, chém ra một kiếm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.