Chương trước
Chương sau
Ma Chủ Đế cười lạnh nói:
– Loại thân thể rác rưởi này, đặt ở mươi vạn năm trước, xách giày cho bổn tọa cũng không xứng, hiện tại nha, miễn cưỡng có thể dùng.
Ma Chủ Phổ kinh sợ nói:
– Ta và ngươi căn bản không thể cùng tồn tại, vì sao tranh đoạt một thân thể, không có đạo lý, mặc dù thân thể này chứa ma nguyên lực của ngươi, nhưng ta cướp thì phát hiện ý chí mất đi, chỉ còn lại năng lượng tinh khiết.
Ma Chủ Đế khẽ nói:
– Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Ta nói Phổ ah, ngươi không phải tự xưng là từ bi chính nghĩa sao? Vì sao bắt đầu trở nên giết chóc? Hẳn là mấy năm qua bị trấn áp, ngươi đổi tính sao?
– Hừ, chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.
Ma Chủ Phổ lạnh lùng nói:
– Ma nguyên chỉ có một phần mười của ngươi mà thôi, sợ rằng ngươi đã sớm không trọn vẹn, muốn khôi phục chân thân, có lẽ trọn đời vô vọng.
– Hắc hắc, trước kia có lẽ là thế, nhưng bây giờ không phải còn ngươi sao?
Ma Chủ Đế thè lưỡi liếm môi, cười quái dị nói:
– Chỉ cần ngươi còn ở lại phiến thiên đia này, một ngày nào đó sẽ bị bổn tọa tìm được, sau đó nuốt ngươi, khôi phục bât tử bất diệt ma thân.
Ma Chủ Phổ tỉnh táo lại, trầm tư nói:
– Ta hiểu rồi, ngươi giờ phút này chỉ là một đám ma nguyên nhớ lại tiềm thức mà thôi, đã bị ta ảnh hưởng mới kích phát ra, hoặc là bị lục đạo ma binh nhuộm lấy.
Ma Chủ Đế nhướng mày, nói:
– Đúng thì như thế nào? Ta sớm muộn gì cũng khôi phục toàn bộ chân thân.
Ma Chủ Phổ nói:
– Không cần nói sớm thế, lực lượng ngươi đã yếu hư thế, trước mắt kiếp này sợ rằng khó thoát.
Ma Chủ Đế ngẩng đầu lên, kim quang đầy trời, bồng bềnh đung đưa, làm cho hắn cảm giác không thoải mái, cả kinh nói:
– Đây là...
Ma Chủ phổ gật đầu nói:
– Ngươi có lẽ cũng không xa lạ gì, đúng là giới lực!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người vô cùng khiếp sợ, khó có thể tin nhìn qua “Thủy Tiên”.
Lý Vân Tiêu cũng chấn động, cái loại kim sắc quang mang này vô cùng mênh mông, đặt mình trong trong đó, chỉ cảm giác mình quá nhỏ bé.
Nhưng cho dù thế nào cũng không nghĩ tới là giới lực của Thiên Võ Giới.
Ma Chủ Đế cả kinh nói:
– Làm sao có thể? Lực lượng thân hình này chẳng ra sao, muốn dẫn động giới lực, còn kém xa lắm!
“Thủy Tiên” hai tay bấm pháp quyết, nói:
– Hai vị đại nhân nói không sai, trừ phi nhị vị đại nhân chân thân hàng lâm, nếu không căn bản không cách nào dẫn động giới lực. Đây chỉ là thần thông ta thi triển ra, mượn giới lực mà thôi.
– Mượn giới lực?
Mọi người cũng quá sợ hãi, thiên hạ này có thần thông như thế? Chẳng lẽ là vô địch sao?
Đặc biệt là đám người Vi Thanh, thần sắc quái dị.
Cái gọi là giới lực, đó là lực lượng thiên địa của thế giới, cũng là lực lượng cực hạn của thế giới, cơ hồ tất cả quy tắc cùng lực lượng đều khó vượt qua cực hạn này.
“Thủy Tiên” nhẹ nhàng cười cười, nói:
– Mọi người không cần giật mình như vậy, chỉ là mượn sơ mà thôi.
Ma Chủ Phổ ngưng trọng nói:
– Chư pháp vô tương, tất cả pháp trong mắt bổn tọa chẳng là gì, nhưng đây là Thiên Võ Giới giới lực...
Ma Chủ Đế đột nhiên cười nói:
– Phổ, ngươi không phải là muốn ta giúp ngươi đào tẩu đấy chứ? Ta chỉ là một đám tiềm thức bỏ đi, phân thân của ta sớm thoát lâu rồi, mặc dù lại ngủ say thì làm sai? Nhưng ngươi nếu bị phong ấn, lần nữa hiện thế đã là không biết bao nhiêu vạn năm, ha ha ha...
Ma Chủ Phổ mặt âm trầm, khẽ nói:
– Chê cười đủ rồi, ta hiện giờ mới là chủ thân thể, trực tiếp dùng ngươi là được, không cần ngươi trợ giúp?
Hai tay của hắn thi triển ra, toàn thân kim quang sáng ngời, ma nguyên màu đen hiện ra, my tâm dần dần xuất hiện ký hiệu của Đế.
Khí tức trnee người Ma Chủ Đế không ngừng suy yếu, giật mình, lập tức cười nhạt một tiếng, nói:
– Ha ha ha ha, thiên thế bách chuyển, ngươi chung quy vẫn phải trở về, lúc trước làm sao tự cho là thông minh, cần phải rời khỏi nơi này?
Ma Chủ Phổ lạnh lùng nói:
– Đạo bất đồng, đường tự nhiên bất đồng. Mặc dù là hiện tại, ta cũng không có khả năng đồng hành với ngươi, nhưng mà lực lượng này của ngươi, ta rất muốn đấy.
Ma Chủ Đế nhe răng cười nói:
– Rất muốn? Ngươi nuốt trôi sao? Ha ha ha, ngươi ăn ta và ta ăn ngươi có gì khác nhau chứ? Ta và ngươi bản chính là nhất thể, là tuyên cổ ma chủ a.
Ma Chủ Phổ nhíu mày, lạnh lùng nói:
– Ngươi nói quá nhiều, năm đó sau khi tách ra, ngươi là ngươi, ta là ta, không bao giờ còn là tuyên cổ ma chủ.
Ma lực trên người Ma Chủ Đế bị rút sạch, một đám hào quang bay lên, nhe răng cười nói:
– Thiên nhân địch, vạn nhân địch, từ xưa đến nay, chấn diệu cổ kim toàn bộ vô địch ha ha ha ha...
Tiếng cười kia dần dần suy yếu, cuối cùng nhất biến mất không thấy gì nữa.
Gương mặt trào phúng hiện ra, gương mặt giống Ma Chủ Phổ như đúc, ý thức của Đế bị xóa đi.
Ma Chủ Phổ lạnh lùng nói:
– Còn ngươi nữa, chủ nhân thân thể này, ngủ say đi.
Bốn tay của hắn giơ lên trời, một đạo cương khí hiện ra bao lấy thân thể.
Lý Vân Tiêu biến sắc, lập tức cảm thấy bị triệt để gông cùm, mà ý niệm không thể chuyển động tùy ý.
Hắn tức giận nói:
– Bản thiếu gia quản ngươi là Ma Chủ hay là Quỷ Vương, đều cút đi cho ta.
Rống to một tiếng, hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, mi tâm có kim quang bắn ra, chậm rãi xuất hiện trên bầu trời.
Ma ha cổ tự hiện ra, trực tiếp lơ lửng chung quanh ba đầu sáu tay, kim quang sáng ngời.
– Đây là Ma Ha Cổ Thần Quyết?
Vi Thanh quá sợ hãi, gương mặt bắt đầu vặn vẹo.
Kỳ Thắng Phong cũng kinh hãi, trong hai mắt bắn tinh quang, rung giọng nói:
– Luyện Hồn Thần Quyết, là Luyện Hồn Thần Quyết.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu vô cùng ngưng trọng, giờ phút này đấu với Ma Chủ là hồn lực, không cẩn thận là hồn phi phách tán, hoặc là trọn đời bị trấn áp.
Ấn quyết của hai biến đổi, quát:
– Hóa!
Ma Ha cổ tự không ngừng rung chuyển, hóa thành kim quang bắn vào mi tâm.
Ma Chủ Phổ sắc mặt đại biến, gầm lên, bốn tay vung vẩy, vô số phù văn tuôn ra khỏi thân thể, trực tiếp ngưng tụ chân ma pháp tướng.
Ầm ầm!
Sáu tay chân ma pháp tướng bao phủ các nơi, trấn áp vòng xoáy tinh vân, pháp tướng và vòng xoáy lập tức trở nên hoảng hốt, không gian như biến thành chất lỏng.
Lý Vân Tiêu biến sắc, trên trán mồ hôi lăn xuống, cảm thấy đầu óc như nổ tung, không ngừng rống to, đau đầu muốn nứt ra.
Mọi người đều ngây ngốc, loại đấu hồn lực này vậy mà có thể hóa thành dị tượng thực chất, giống như dùng vũ kỹ chém giết, sợ rằng chỉ có hồn lực cửu giai mới dùng được.
Nhưng Bạc Vũ Kình và Khâu Mục Kiệt nội tâm sinh ra sóng gió, loại hồn lực kỹ pháp này, căn bản không phải cửu giai thuật luyện sư bình thường có thể thực hiện, hơn nữa hung hiểm khó đánh giá, mặc dù là bọn họ cũng chưa từng gặp qua.
“Thủy Tiên” cũng hoảng hốt, hai tay bấm niệm pháp quyết, thân thể ngồi trên đài sen, bộ dáng trang nghiêm.
– Tất cả pháp, như ảo ảnh trong mơ, như sương mù như điện!
Cả đài sen sáng ngời, trực tiếp phóng lên trời, một đạo cột sáng tiến vào tầng mây sau đó tản ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.