Chương trước
Chương sau
Hừ!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, dường như phi thường bất mãn một đao này, trách cứ nhìn qua đao trong tay chân ma pháp tướng.
Năm ngón tay pháp tướng buông lỏng, chuôi đao này tróc ra, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Chân ma cự linh hóa thành vô số quang điểm, biến mất trên trời cao.
Tất cả mọi người hít khí lạnh, sợ tới mức không dám đứng gần hắn.
Ngay cả Huyền Hoa cùng Liễu Phỉ Yên cũng cả kinh ngây ngốc.
Đây cũng không phải vấn đề có tin hay không, mà là hoàn toàn không cách nào lý giải được.
Bắc Quyến Cổn Nam nói:
– Ngươi không phải Lý Vân Tiêu, ngươi là ai?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn qua hắn, tuy nhìn qua nhưng mà xem thấu nội tâm Bắc Quyến Cổn Nam, hắn cả kinh lui ra phía sau.
– Thôi đi..., thân thể đại thành đã mục nát, linh hồn hèn mọn giảm xuống từ thần cảnh, không xứng bổn tọa giết ngươi.
Lý Vân Tiêu xùy cười một tiếng, nhìn qua Thủy Tiên trên mặt đất, toàn thân bị máu tươi thấm ướt, thân thể trắng bệch.
Hắn nhíu mày, giơ tay phải lên, chậm rãi hạ xuống đánh pháp quyết ra, trực tiếp đánh vào trong cơ thể nàng.
Lập tức một đạo kim quang nổi lên, hóa thành trận pháp, chậm rãi bao phủ Thủy Tiên sau đó xoay tròn.
Trận pháp sinh ra văn tự màu vàng quỷ dị, không ngừng có ánh sáng rót vào thân thể của nàng.
Đột nhiên Đằng Quang cả kinh, hoảng sợ rung giọng nói:
– Đây là cổ linh trận, dây là cổ linh trận, ngươi thật sự là Lý Vân Tiêu sao?
Lý Vân Tiêu không để ý tới hắn, ánh mắt nhìn qua Long Thiên Miểu, ánh nhìn băng hàn, lạnh lùng nói:
– Ngươi vừa rồi rất cuồng đúng không?
Toàn thân Long Thiên Miểu run lên, trầm giọng nói:
– Chuyện vừa rồi là tình thế bắt buộc, Phi Nghê là đệ tử ta xem trọng nhất, ta cũng không muốn nàng như thế.
– Ah? Hiện tại bắt đầu chịu thua?
Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:
– Ngươi cho rằng nói như vậy, có thể thoát chết được sao?
Long Thiên Miểu đại biến, tức giận nói:
– Ngươi muốn giết ta?
Lý Vân Tiêu nói:
– Giết ngươi thì như thế nào? Ăn bánh thì dễ dàng, nhổ ra rất khó sao?
Long Thiên Miểu cảnh giác, cầm Phi Nghê trong tay, nói:
– Phi Nghê đã chết, ta dùng thiên phượng niết thể của nàng đối phó Quỷ Vương, cũng không tư tâm. Ta thừa nhận lực lượng của ngươi bây giờ rất mạnh, nhưng lực lượng vưa rồi rất khó tưởng tượng, mặc dù là ngươi, cũng không có khả năng thi trienr nhiều lần.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Như thế nào, ngươi sợ? Đối phó ngươi không cần A Hàm Đao phiền phức như thế, nhưng mà đối phó ngươi nha, chậc chậc, ngươi có tư cách chết dưới A Hàm Đao sao?
Long Thiên Miểu biến sắc, hắn ném tân thể Phi Nghê ra xa, quay người chạy trốn.
– Trốn? Chê cười
Lý Vân Tiêu thân thể lóe lên, liền đem Phi Nghê tiếp được, sau đó thoáng một phát biến mất tại nguyên chỗ, lập tức xuất hiện tại Long Thiên Miểu trước mặt.
Sắc mặt Long Thiên Miểu đại biến, tức giận nói:
– Phi Nghê chết không cách nào phục sinh, ngươi giết ta có thể làm gì? Huống hồ ta là người Phi Nghê kính trọng nhất, ngươi giết ta, không phụ lòng nàng sao?
– Chậc chậc, nói nhảm quá đi.
Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:
– Chân long chi thân có thêm thiên phượng niết thể, nếu như là chân long cùng thiên phượng hai người tự mình hàng lâm, hơn nữa liên thủ một trận chiến, bổn tọa còn có mấy phần kiêng kị, về phần ngươi sao, giết rất dễ dàng.
Trên mặt hắn phát lạnh, duỗi tay ra, một đạo ma nguyên phá không bay tới.
– Kỳ thật giết ngươi hay không chẳng sao cả, nhưng mà chủ nhân thân hình này có oán niệm rất lớn với ngươi. Ta phải tiêu trừ oán niệm và chấp niệm trong lòng, mới có thể dung hợp với thân thể này.
Tất cả mọi người hoảng hốt, đột nhiên kinh sợ thối lui, người trước mặt quả nhiên không phải Lý Vân Tiêu.
Long Thiên Miểu biến sắc, trước đó nhìn thấy thực lực “Lý Vân Tiêu”, hắn nào dám có nửa phần thư giãn, hóa thành long hình, chân long kiếm chém qua.
Loong coong!
Kiếm ý đung đưa, liên tục không dứt.
Long thân của hắn hóa thành thanh long, xoay quanh, sau đó một đạo hoàng quang hiện ra.
Một con rồng một con phượng bao phủ bầu trời, giống như chân linh trở lại thế giang.
Ầm ầm~!
Kiếm ý kiếm chém lên ma khí, lập tức tạo ra chấn động mạnh mẽ bắn ra bốn phía.
Vi Thanh là cường giả siêu phàm nhập thánh cũng phải lui ra sau mấy bước, lúc này mới tiêu trừ lực lượng mạnh mẽ kia.
– Chậc chậc, rồng bay phượng múa, ta yên tâm rồi.
“Lý Vân Tiêu” khẽ cười nói:
– Ngươi đã mang long nguyên cùng phượng quang hợp hai làm một, ta chỉ cần rút ra liền có thể cứu sống cô gái nhỏ này, hoàn thành nguyện vọng của chủ nhân thân thể này.
– Cái gì? Nguyện vọng?
Đám ngươi Bắc Quyến Cổn Nam đều khiếp sợ.
Huyền Hoa kinh sợ nói:
– Ngươi rốt cuộc là người phương nào? Vì sao chiếm cứ thân thể của hắn?
“Lý Vân Tiêu” căn bản không để ý tới hắn, dường như cực kỳ khinh thường, trực tiếp ném Phi Nghê đi, rơi vào bên người Thủy Tiên.
Sau đó thân ảnh lóe lên, hắn đánh thẳng vào Long Thiên Miểu.
Long Thiên Miểu hoảng hốt, kiếm ý mạnh lên, chém tới:
– Thải Hồng Trảm!
“Lý Vân Tiêu” trong khoảnh khắc đã xuất hiện trước mặt hắn, trực tiếp ngăn cản kiếm kia.
Phanh!
Vô số khe hở hiện ra, thân ảnh hai người phiêu hốt bất định dưới hào quang kia.
Long Thiên Miểu sau khi đánh một kiếm, hắn cảm giác được lực lượng của ma khí không chênh lệch với kiếm ý của mình, lúc này thở ra một hơi.
Tuy trạng thái của Lý Vân Tiêu vô cùng đáng sợ, nhưng đã không phải là trạng thái vô địch lúc trước, hắn có thể adndhs cược một lần.
– Thiên địa vô pháp —- Phần Hải!
Hắn lập tức tin tưởng tăng lên không ít, đột nhiên kiếm quyết hóa thành lực lượng khôn cùng, lập tức bắn ra, hóa thành sóng to gió lớn.
Sắc mặt “Lý Vân Tiêu” ngưng trọng, cười lạnh một tiếng nói:
– Ta nói vì sao kiếm này quen mắt, thì ra là mảnh vỡ chân long kiếm nha, dám khoe khoang trước mặt của ta, thật sự là làm trò cười cho người trong nghề!
Tay phải hắn điểm ra, ngón tay tay bắt ấn quyết, các loại dị lực cổ quái xuyên thẳng qua, không làm hắn tổn thươn chút nào cả.
– Cái gì?
Long Thiên Miểu hoảng hốt, một kiếm của mình có thể chém thế giới, vì sao không thể làm tổn thương đối thủ.
Hắn hoảng sợ, bàn tay kia điểm về phía hắn một cái, hắn sợ hãi toát mồ hôi lạnh, giơ kiếm ngăn cản!
Đương!
Ngón tay kia như áp vỡ thiên địa, ép thân kiếm cong vút, đột nhiên bắn ngược trở về.
“Lý Vân Tiêu” cũng bị chấn động thối lui mấy bước.
Nội tâm Long Thiên Miểu hoảng loạn, lớn tiếng nói:
– Vi Thanh đại nhân, giúp ta!
– Có nhiều con sâu cái kiến hơn nữa, ta cũng bóp chết.
“Lý Vân Tiêu” xùy cười một tiếng, tiến lên một bước xuất hiện trước mặt Long Thiên Miểu, trực tiếp bắt hắn.
Long Thiên Miểu cảm nhận dưới một trảo này, thời không đình trệ, không chỉ áp chế nguyên lực của hắn, ngay cả máu cũng đông cứng lại.
– Rồng bay phượng múa!
Hắn kinh hãi thi triển chiêu mạnh nhất của mình.
Đồng thời bóng kiếm bắn ra, lập tức chém vỡ gông cùm, Long Thiên Miểu hóa thành một đạo quang mang bỏ chạy.
“Lý Vân Tiêu” cau mày nhìn một trảo của mình, bất mãn nói:
– Lực lượng đến quá chậm, đối phó loại sâu kiến này còn phải dùng mấy chiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.