Hừ!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, dường như phi thường bất mãn một đao này, trách cứ nhìn qua đao trong tay chân ma pháp tướng.
Năm ngón tay pháp tướng buông lỏng, chuôi đao này tróc ra, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Chân ma cự linh hóa thành vô số quang điểm, biến mất trên trời cao.
Tất cả mọi người hít khí lạnh, sợ tới mức không dám đứng gần hắn.
Ngay cả Huyền Hoa cùng Liễu Phỉ Yên cũng cả kinh ngây ngốc.
Đây cũng không phải vấn đề có tin hay không, mà là hoàn toàn không cách nào lý giải được.
Bắc Quyến Cổn Nam nói:
– Ngươi không phải Lý Vân Tiêu, ngươi là ai?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn qua hắn, tuy nhìn qua nhưng mà xem thấu nội tâm Bắc Quyến Cổn Nam, hắn cả kinh lui ra phía sau.
– Thôi đi..., thân thể đại thành đã mục nát, linh hồn hèn mọn giảm xuống từ thần cảnh, không xứng bổn tọa giết ngươi.
Lý Vân Tiêu xùy cười một tiếng, nhìn qua Thủy Tiên trên mặt đất, toàn thân bị máu tươi thấm ướt, thân thể trắng bệch.
Hắn nhíu mày, giơ tay phải lên, chậm rãi hạ xuống đánh pháp quyết ra, trực tiếp đánh vào trong cơ thể nàng.
Lập tức một đạo kim quang nổi lên, hóa thành trận pháp, chậm rãi bao phủ Thủy Tiên sau đó xoay tròn.
Trận pháp sinh ra văn tự màu vàng quỷ dị, không ngừng có ánh sáng rót vào thân thể của nàng.
Đột nhiên Đằng Quang cả kinh, hoảng sợ rung giọng nói:
– Đây là cổ linh trận, dây là cổ linh trận, ngươi thật sự là Lý Vân Tiêu sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807603/chuong-2459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.