Ngón tay Đoan Mộc Hữu Ngọc vẽ lên không trung, các loại ký hiệu cổ quá từ trong phù văn, các loại lực lượng không ngừng tăng lên.
Đột nhiên “Rầm rầm rầm”, tiếng nổ vang vọng, tất cả phù văn khong ngừng nghiền nát, hóa thành linh quang đầy trời, cái gì cũng không còn.
Hừ!
Đoan Mộc Hữu Ngọc hừ một tiếng, dường như đã bị cắn trả rất mạnh, bản thân nội thương, khóe miệng cổ máu.
– Ca, như thế nào rồi?
Đoan Mộc Thương lo lắng hỏi.
Sắc mặt Đoan Mộc Hữu Ngọc ngưng trọng lắc đầu, dùng tay lau máu tươi, nở nụ cười cổ quái, nói:
– Thì ra lực lượng trở ngại ta suy tính chính là chân ma pháp tướng.
Sắc mặt Đoan Mộc Thương tràn đầy ưu sầu, lo lắng nói:
– Một pháp tướng màu vàng chính là máu Thủy Tiên biến ra..., chẳng lẽ là...
Đoan Mộc Hữu Ngọc thận trọng gật gật đầu, nói:
– Ân, tám chín phần mười là có phiền toái lớn...
Tại thành Hồng Nguyệt có biến đổi lớn, hai chân ma pháp tướng đang làm ầm trong đại chuyển bàn.
Trong vùng biển không biết xa bao nhiêu vạn dặm, một bóng người ngồi xếp bằng giữa không trung, mở mắt ra, quang mang bắn ra ngàn vạn.
Trên gương mặt tuấn lãng mang theo âm trầm, trong mắt kinh hãi, nói:
– Loại cảm giác này, là hắn... Là hắn đến...
Sắc mặt hắn đứng lên, toàn thân có ma vân màu đen hiển hiện, một tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng chính là vòng xoáy tinh vân, nước biển chảy mạnh, ngưng tụ một hư ảnh.
Hư ảnh này có ba đầu sáu tay, đang bay lên cao.
Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807601/chuong-2457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.