Lúc này hắn ngưng mắt nhìn kiếm ảnh đầy trời, trong mắt một mảnh tinh mang, bắn ra vẻ hưng phấn vô cùng.
Kiếm khí chi hải nồng đậm xúc tác cổ hiếu chiến chi khí trong huyết mạch của hắn, huyết dịch dần dần nóng lên, rên rỉ nói:
– Mạnh, lực lượng thật là mạnh, thật chờ mong tương lai đánh một trận a!
Cánh tay cầm trường thương không khỏi trở nên càng xiết chặt hơn, trên thương chấn ra tiếng kêu thấp “Ong ong”.
Long Thiên Miểu lạnh giọng nói:
– Lý Vân Tiêu, ngươi thực sự muốn lấy trứng chọi đá sao?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Ta nếu là trứng, ngươi cũng bất quá chỉ là quả trứng lớn hơn chút mà thôi, ta nếu toái, ngươi cũng không tốt gì.”
Long Thiên Miểu giễu cợt nói:
– Hừm, ngươi cũng quá để ý mình rồi đi? Kiếm trận này đích xác huyền diệu không gì sánh được, nhưng vẫn là quá yếu a!
Hắn giơ chân lên tới trực tiếp đạp xuống
– Ông!
Một cổ lực lượng từ dưới chân hắn kích động ra, chấn đến khắp bầu trời trường kiếm không ngừng ông minh nhộn nhạo, tựa hồ khó có thể chống đỡ.
Long Thiên Miểu cười lạnh nói:
– Lực lượng một cước của ta cũng không chống đỡ được, kiếm trận này muốn thương tổn ta chút nào?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu thanh lãnh, song chưởng vẫn như cũ không ngừng đánh ra các loại quyết ấn bay vào bên trong kiếm trận, ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở trên không trung trở mình bay lên, không ngừng tới gần Long Thiên Miểu.
Hắn cười lạnh nói:
– Ai nói ta cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807572/chuong-2428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.