Long Thiên Miểu cười cười, nói:
– Tự do? Lý Vân Tiêu, ngươi chung quy còn quá trẻ. Đây không phỉ là ý chí của ta, cũng là ý chỉ của cả cao tầng Long gia.
Hắn cười lạnh nói:
– Đứng ở đỉnh Thiên Võ Giới, nhi nữ tư tình ai có thể tùy ý mình? Nếu không phải ngươi khư khư cố chấp, cưỡng ép phá hư hôn sự của Đường Tâm và Khương Nhược Băng, thành Hồng Nguyệt há lại có bộ dáng phế tích như hiện giờ? Chuyện như vậy, ngươi còn muốn lặp lại muốn lần ở Thiên Lĩnh Long gia sao?
Lý Vân Tiêu lạnh giọng nói:
– Lặp lại một lần thì đã sao? Quy củ thế tục trong mắt ta khác gì cặn bã. Một cái thành Hồng Nguyệt ta không thích, sao có thể sánh bằng bạn bè ta để ý. Ngươi nếu cố ý bắt buộc Phi Nghê, thành Hồng Nguyệt hôm nay, chính là Long gia ngày sau.
Long Thiên Miểu cả kinh, quát:
– Người ngông cuồng nói bừa.
Phi Nghê cắn cặp môi đỏ mọng, lớn tiếng nói:
– Tông chủ đại nhân, ta tôn trọng hơn nữa hiểu quyết định của các trưởng lão, nhưng thứ cho khó tòng mệnh, cuộc đời này ta không phải Lý Vân Tiêu không lấy chồng.
Trong mắt Long Thiên Miểu chớp động hàn quang, nói:
– Phi Nghê, ngươi là đang bức ta giết Lý Vân Tiêu sao?
Trên người hắn dâng lên sát cơ, nhiệt độ bốn phía lập tức hạ thấp, một mảnh lạnh lẽo.
Vừa rồi lời Lý Vân Tiêu nói đã khiến trong lòng của hắn nổi lên sát cơ, một người tuổi còn trẻ lại có thiên phú như thế, nếu đứng ở mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807570/chuong-2426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.