Trên mặt hắn lộ ra thần sắc, tuy rằng chiến đấu hao phí thật lớn, đặc biệt là đánh một trận với Diêu Kim Lương giờ cơ hồ đã dầu hết đèn tắt, nhưng đối phương dùng thân thể thuần túy chống lại một đao sắc bén vẫn khiến hắn giật mình không thôi.
– Hừ, chỉ có chút thực lực ấy thì... Đi chết đi.
Quỷ Vương hung dữ quát, nộ khí đằng đằng lao tới.
Đột nhiên một đạo hồng quang lập loè, kiếm ý bay lên.
Tiếng rút kiếm chậm chạp mà lã lướt, dễ nghe êm tai, khiến thân thể Quỷ Vương phải trì trệ.
Sau đó một đóa Hồng Liên bay lên, nở rộ dưới bầu trời đêm, hồng như lửa, tươi đẹp như nắng gắt.
– Kiếm ca.
Liễu Phỉ Yên nhẹ giọng ngâm nga, hàn kiếm trong tay xẹt qua trời cao, liền chém tới trên người Quỷ Vương.
– Hừ, có chút ý tứ.
Quỷ Vương khẽ cười một tiếng, nhưng trong mắt rõ ràng hiện ra kiêng kị, bàn tay lớn nắm thành nắm đấm, kình khí lượn vòng ra, đánh mạnh tới.
“Phanh”
Hồng Liên nổ tung, bạo thành đóa đóa hỏa diễm đầy trời, nhưng lại không tắt diệt, thoáng cái quấn ở quanh thân Quỷ Vương.
Liễu Phỉ Yên nhẹ dẫn kiếm quyết, trên thân kiếm chớp động lưu quang, phù văn bay múa, chuyển dưới khuôn mặt liền tràm nhẹ đến.
Hỏa diễm đầy trời lập tức ngưng tụ, hóa thành một đạo Hồng Liên cự đại, quấn quanh lượn vòng quanh thân Quỷ Vương, không ngừng thiêu đốt lấy hắn.
Đồng thời kiếm khí như hải, kiếm quang như hối, đột nhiên chém xuống.
Quỷ Vương sắc mặt lạnh lẽo, lần đầu tiên không trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807557/chuong-2413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.