Đoan Mộc Hữu Ngọc nhẹ nhàng cười, đột nhiên thái độ khác thường, cười nói:
– Mặt mũi của Vi Thanh đại nhân ta đương nhiên không thể không cho, coi như là đại nhân thiếu ta một cái nhân tình, ta rời khỏi tranh chấp.
Vi Thanh cau mày nói:
– Chỉ là rời khỏi?
Đoan Mộc Hữu Ngọc cười nói:
– Tự nhiên, ở đây đều là tuyệt thế cường giả, ta cũng không muốn đắc tội bất kỳ người nào.
Vi Thanh hơi trầm ngâm, liền nói:
– Tốt, hôm nay ngươi rời khỏi tranh chấp, ta thiếu ngươi một cái nhân tình.
Đoan Mộc Hữu Ngọc hài lòng gật đầu, vung tay lên, chín đạo ánh sáng đột nhiên vỡ vụn, hóa thành vô số ánh huỳnh quang tiêu thất.
Vi Thanh nhìn về phía Huyền Hoa cùng Phỉ Yên nói:
– Nếu hai người các ngươi cũng đồng ý thối lui, Bổn Tọa cũng thiếu các ngươi một cái nhân tình.
– Ha ha...
Huyền Hoa cười ha hả nói:
– Vi Thanh đại nhân cũng quá để ý mặt mũi của mình a, Đoan Mộc Hữu Ngọc cho là nó đáng giá, nhưng chúng ta coi nó chẳng ra gì.
– Hừ...
Sắc mặt Vi Thanh trầm xuống, tức giận dâng lên, rất ít người dám không nể mặt hắn, nhưng Huyền Hoa hết lần này tới lần khác lại là một cái trong đó.
Sắc mặt Yêu Từ cũng dị thường khó coi, tức giận nói:
– Vi Thanh, ngươi đây là ý gì? Chúng ta đi còn không được sao?
– Đi?
Vi Thanh lạnh giọng nói:
– Hiện tại nói với ta sẽ đi, muộn rồi? Nhúng tay vào việc tộc ta, hôm nay người của tộc ngươi, người nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807552/chuong-2408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.