– Xem ra chúng ta tới chậm a.
Một thanh âm dễ nghe truyền đến, bầu trời lần thứ hai chớp động.
Ninh Khả Vân, Hàn Quân Đình, Quỳ Hoa Bà Bà xuất hiện.
Lý Vân Tiêu nói:
– Tuyệt không chậm, những người Yêu Tộc này ở Hồng Nguyệt Thành mưu đồ gây rối, tương lai chắc chắn uy hiếp tộc ta, vừa vặn hôm nay đều diệt trừ.
Trong mắt hắn lóe lên sát ý, nếu có thể diệt trừ những Đại Yêu trước mắt này, tất sẽ tổn thương nguyên khí Yêu Tộc, muốn phục hưng ít nhất phải cần vài trăm năm.
Sắc mặt La Thanh Vân phát lạnh, hạ lệnh:
– Giết.
Chín con Quỷ Tu la trong nháy mắt chớp động, phân biệt phóng về phía mọi người Yêu Tộc.
Bắc Thần Nam cũng đâm trường kiếm về phía trước một cái.
Thân ảnh của Đường Khánh lóe lên, như mặt nước hoảng động, muốn tiêu thất khỏi kiếm mang.
Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng nói:
– Còn muốn chạy? Đường Khánh, ở đây liền là tử địa của ngươi.
Hắn bấm niệm thần chú, hai tròng mắt đột nhiên co rút, bốn phía Ma Đồng có Phù Văn cổ quái, lóe ra quang mang yêu dị.
Ở dưới Nhãn Lực ngưng mắt nhìn, không gian đột nhiên bình tĩnh trở lại.
– Cái gì?
Đường Khánh kinh hãi, Độn Thuật của mình lại bị đối phương phá, chân thân của hắn trong nháy mắt hiện lên, lập tức cảm thụ được lưng lạnh lẽo.
Tranh…
Trên thân thể của hắn hiện ra chiến y, tự động hộ thể, ngăn cản Muôn Đời Ngự Kiếm.
Nhưng trong khoảnh khắc liền “xoảng” nghiền nát, hóa thành vô số kim quang điểm điểm.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807536/chuong-2392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.