Chi!
Loan Quân Hạo hít một ngụm lãnh khí, rất sợ lại trúng chiêu, quát lạnh:
– Không có Huyễn Đạo quy tắc của Đằng Quang đại nhân, ngươi cái gì cũng không phải. Giết!
Khắp bầu trời sát khí trùng tiêu, hướng trên người Lý Vân Tiêu oanh tới!
Phanh!
Thân thể của Lý Vân Tiêu trong nháy mắt nổ ra, vô số huyết nhục văng tung tóe, chỉ còn lại có một cái sọ rơi trên mặt đất, lăn đi rất xa.
– Hắc, hắc hắc, rốt cục đã chết!
Loan Quân Hạo cười rộ lên, nhưng trên trán lại đầy mồ hôi hột, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
– Chuyện gì xảy ra, vì sao ta lại thấy đau đớn?
– Lẽ nào…
Hắn nuốt một ngụm nước miếng, đầu lâu lăn xa xa kia ngừng lại, mặt đối diện tới hắn, đột nhiên nhếch miệng cười.
Chi!
– Chết tiệt! Chết tiệt a!
Loan Quân Hạo rống giận, cả người trong nháy mắt liền nổi điên quát:
– Ra đây, ra đây! Ra đây đường đường chính chính đánh với ta một trận!
– Loan Quân Hạo, làm càn!
Một thanh âm truyền đến, bầu trời chậm rãi hiện ra một nam tử hoa phục, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, dung nhan lạnh lùng nghiêm nghị, chính là Đằng Quang.
Loan Quân Hạo nói:
– Đằng Quang đại nhân? Không không, Lý Vân Tiêu, ngươi là Lý Vân Tiêu!
Sắc mặt Đằng Quang trầm xuống, quát:
– Loan Quân Hạo, ngươi dám kêu la om sòm trước mặt bản tọa!
Trên mặt Loan Quân Hạo gân xanh bạo lộ, hét lớn:
– Ngươi chính là Lý Vân Tiêu, loại Ảo thuật cấp thấp này mơ tưởng lừa ta, đi tìm chết đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807528/chuong-2384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.