Lý Vân Tiêu dử tợn cười lạnh nói:
– Chê cười, lẽ nào bây giờ ngươi có thể thắng sao.
La Thanh Vân nói:
– Chân Long Chi Huyết, có thể tế luyện bất luận Huyền Khí gì trong thiên hạ. Hoang Thần Minh Nguyệt thương sớm bị ta dung hợp trăm phần trăm, nhục thân của ngươi đích xác cường đại, nhưng có thể kháng trụ một kích của Huyền Khí Cửu Giai đỉnh này sao?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, tức giận hừ nói:
– Ngươi thường thường chỉ thích nói, không thử một chút làm sao biết?
Nguyên Lực trên người La Thanh Vân cổ đãng, quát:
– Tốt, ta liền dùng một thương chí cường này chấm dứt tánh mạng của ngươi, ngươi có tư cách tiếp một chiêu này của ta.
Trên thương kim quang lưu chuyển, vô số Phù Văn dâng lên, trên người của La Thanh Vân đồng dạng có thanh quang không ngừng tràn ra, thương cùng người tuy hai mà một.
– Trăm phần trăm lực lượng của Huyền Khí Cửu Giai đỉnh, hơn nữa ta dùng Thập Giai Thần Huyết tế luyện, tự nghĩ ra một chiêu thức. Lý Vân Tiêu, ngươi đi chết đi.
– Long Thương… diệu dã…
Ầm…
Hải lực từ trên thương truyền ra, mạnh mẽ đánh về phái trước.
Phốc…
Ngực của Lý Vân Tiêu bị đâm xuyên thấu, tiên huyết trong nháy mắt nhuộm đỏ trường bào.
– Đáng tiếc, ở dưới Long Tức của ta, ngươi muốn hóa lôi thoát đi cũng không có khả năng.
La Thanh Vân tĩnh táo nhìn Lý Vân Tiêu, cặp mâu kia tràn đầy tiên huyết, khó có thể mở, nhưng gương mặt trắng bệch cùng dữ tợn, có ảo não vô biên cùng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807491/chuong-2347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.