Ánh mắt của Bạc Vũ Kình lộ ra vẻ phức tạp tới, trầm ngâm chỉ chốc lát, rốt cục hạ quyết tâm, lạnh lùng nói:
– Đáng tiếc a, Lý Vân Tiêu, giữa ta và ngươi tựa hồ cũng không có gì tình xưa đi.
Lý Vân Tiêu nháy con mắt, nói:
– Được rồi, cho dù là không có tình xưa. Lúc này sư phụ của ngươi và Đằng Quang đang đỉnh phong quyết đấu, sinh tử chưa biết, ngươi không đi quan tâm lão nhân gia ông ta sao?
Bạc Vũ Kình nói:
– Ta tin tưởng thực lực của sư tôn, chính là Đằng Quang há có thể làm gì được hắn?
Ninh Khả Vân ở một bên tựa hồ từ lâu đã không chịu nổi, hừ nói:
– Cùng với hắn nhiều lời vô ích như vậy làm cái gì? Nếu không chịu đi, ta tốn chút công phu tiễn hắn ra đi là được.
Trên người nàng nguyên lực khẽ động, một cái hồng lăng bay ra, ở trên lòng bàn tay uốn lượn, lẳng lặng huyền phù ở đó, kết thành trận thế, có thể công có thể thủ.
Trong mắt của Bạc Vũ Kình lóe lên vẻ kinh dị, trường kiếm một vũ, một gió kiếm nổi lên, cả người hắn trong nháy mắt tiêu thất ở tại chỗ.
Sau một khắc, trên bầu trời của Ninh Khả Vân chợt hiện lên vô số phong lực, xoay quanh xuống, trung ương một thanh bảo kiếm sáng loáng, khí uẩn chấn động, mơ hồ có hư ảnh mãnh thú, sắc bén chém xuống
– Bi Minh Kiếm Vũ Phong — Ảnh Giới!
Ninh Khả Vân sắc mặt đại biến, nghĩ không ra đối phương vừa ra tay chính là chiêu số ngoan lệ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807469/chuong-2325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.