Hắn giương mắt lên nhìn, ngóng nhìn về phía trước.
” ”
“‘Rầm Ào Ào'”
Trong đám người chen chúc phía trước một mảnh xôn xao, lập tức liền mở ra một con đường, không ai dám dừng lại trước ánh mắt của hắn cả..
Toàn thành yên tĩnh, tất cả đều im im lặng lặng nhìn qua.
Ở giữa thiên địa, thành trì to như vậy, một mảnh rực rỡ, giờ tựa hồ chỉ còn lại hai đạo thân ảnh.
Tốt, tốt, tốt
Liên tiếp nói ra ba chữ “Tốt”, sắc mặt Đường Khánh tái nhợt, lạnh giọng nói:
Lấn thành Hồng Nguyệt ta không người sao? Lão phu liền tự mình ra tay bắt lấy ngươi vậy.
Tên cường giả Võ Đế cửu tinh trước kia chính là nguyên lão Tứ Cực Môn, vậy mà không tiếp được một chiêu của Lý Vân Tiêu. Trong lòng hắn cũng hiểu rõ, kẻ này đã trưởng thành đến tình trạng khiến ngươi cực kỳ sợ hãi, thiên hạ hôm nay ngoại trừ Võ Đế cửu tinh đỉnh phong ra, không ai có thể áp chế được hắn nữa.
Hắn ngoại trừ tức giận ra, trong lòng cũng chợt sinh ra cảm giác hối tiếc, lúc trước vì sao không dốc toàn lực giết kẻ này, hôm nay cuối cùng lại phải ăn quả đắng
Thân thể Lý Vân Tiêu trì trệ, cảm nhận cương phong phả tới sau lưng, thổi khiến Thiên Địa biến sắc, đám người đứng xem bốn phía đều nghiêng ngả.
Nhưng hắn chỉ trì trệ, liền nắm tay Khương Nhược Băng tiếp tục đi thẳng tới trước, phảng phất như đặt mình trong chỗ không người vậy.
Mọi người đều biến sắc, kinh hãi vì sự to gan và cuồng vọng của Lý Vân Tiêu.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807449/chuong-2305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.