Ah Lý Vân Tiêu, ngươi khinh người quá đáng, ta giết ngươi.
Đường Tâm đã triệt để bạo nộ rồi, ở trước mặt quần hùng thiên hạ lại đùa giỡn hôn thê của hắn như thế, cho dù có băm thây Lý Vân Tiêu thành vạn đoạn, chuyện hôm nay tất nhiên cũng sẽ trở thành một trò cười, trở thành vết nhơ cả đời hắn.
Trên người hắn tuôn ra hào quang vô tận, ngưng tụ thành từng đạo trận phù, hai đấm hợp nhất, đánh tới trước.
Trên bầu trời trực tiếp hóa thành hai đạo cầu vồng, lại có một đám mây sương mù, lộ ra thanh linh không vĩnh u chi ý.
Ồ, loại võ kỹ này...
Lý Vân Tiêu chợt nói:
Ta nhớ ra rồi, tục truyền ngươi phá Thiên Địa Kỳ Cục của Đằng Quang, được hắn thu vào môn hạ, có lẽ được chân truyền bách bát trận đạo của hắn đúng không
Người mọi nơi nghe vậy sắc mặt đều đại biến.
Không ít người lộ ra bộ dáng có phần thâm ý, nhẹ nhàng gật đầu, tựa hồ đã hiểu rõ vì sao cưới Khương Nhược Băng chính là Đường Tâm, mà không phải thân là con trai trưởng Đường Kiếp.
Sắc mặt Đường Kiếp cũng trở nên vô cùng âm trầm, hai đấm nắm chặt, vang lên răng rắc, trong hai tròng mắt bắn ra chút hàn tinh.
Lý Vân Tiêu không chút hoang mang, một tay kết ấn, xoay chuyển trên không trung, vẽ ra một mảnh ấn phù màu vàng đánh ra.
“Phanh”
Hai cổ lực lượng va chạm, ngưng tụ thành một đạo tinh vân khuếch tán ra tứ phía hai người
Thân hình Đường Tâm run lên kịch liệt, liền lùi lại mấy bước, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807447/chuong-2303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.