Hơn nữa Thái Cổ Cương Phong chi lực cũng gào thét mà lên, xoáy ra khỏi người hắn.
- Lên
Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, mượn nhờ cương phong lực kia, trong khoảnh khắc đã kéo động quái ngư màu xanh kia xoay vòng khắp toàn bộ bầu trời.
Lực xoáy càng lúc càng nhanh, quái ngư màu xanh bị chuyển ra vô số hư ảnh, cơ hồ không thấy rõ chân thân đâu nữa.
- Ôi trời ơi!!...
Những võ giả còn đang quan chiến trong thành Phong Linh đều trợn mắt há hốc mồm, tiếng nuốt nuốt nước miếng liên tiếp vang lên, nguyên một đám hoảng sợ không thôi.
Muốn đùa giỡn một đầu quái ngư như chiến hạm trong lòng bàn tay, cái này cần khí lực bực nào mới có thể làm được chứ?
Kỳ thật bọn hắn đều đánh giá cao lực lượng rồi Lý Vân Tiêu, hẳn chẳng qua chỉ là dùng sức xảo diệu, hơn nữa có cương phong phụ trợ, lúc này mới tứ lạng bạt thiên cân, làm được chuyện như thế.
- Cái gì?
Khâu Mục Kiệt cách đó không xa cũng là toàn thân cự chiến, tròng mắt cũng kinh hãi như muốn rớt ra, há to mồm triệt để hóa đá.
Thẳng đến khi mấy thanh trường kiếm chém tới, hắn mới giật mình tỉnh táo lại, vội vàng né tránh ra.
Mà đồng thời khiến trong lòng của hắn hoảng sợ không thôi chính là, phương kiếm trận này tuy rằng không nguyên vẹn lắm, nhưng lại không hề có sơ hở, biến hóa ngàn vạn, chỉ có thể dùng lực phá trận
- Ah ah.
Khâu Mục Kiệt rống to mấy tiếng, trong đôi mắt bạo lên hung quang, hai tay đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807401/chuong-2257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.