Vi Thanh sắc mặt lạnh nhạt, cũng không biểu lộ, nói:
– Cho nên ta liên tục do dự, vẫn cảm thấy muốn diệt trừ hắn. Hắn đã đưa ra yêu cầu, muốn đi vào Thần Đô gặp Thiên Chiếu Tử, lại bị ta áp xuống. Nếu ta diệt đi người này, bên phía Thiên Chiếu Tử phụ thân đại nhân có thể áp chế không?
Vi Vô Nhai nhướng mày, nói:
– Thiên Chiếu Tử cho tới bây giờ vẫn luôn có bộ dáng nhàn vân dã hạc, lánh đời tiềm tu, nhưng nếu ai thật cho rằng như vậy, thì thảm rồi. Ta đã có hơn mười năm không gặp qua hai lão bất tử bọn họ rồi. Bất quá, vi phụ đã thấy được con đường, cách thành công không xa nữa.
– Thật sao?
Vi Thanh toàn thân run lên, động dung hiếm thấy, trong hai tròng mắt nổ bắn ra tinh mang, bộ dạng khó mà tin được.
Vi Vô Nhai cười thầm:
– Sao hả, đối với phụ thân ngươi còn có hoài nghi sao?
Vi Thanh vội hỏi:
– Không dám, chỉ là khiến người quá mức chấn kinh rồi.
Thần sắc trong mắt hắn biến đổi mấy lần, nói:
– Nếu thật sự như thế, vậy có chút ít dấu vết có phải nên xóa đi không.
Vi Vô Nhai trầm ngâm một chút, nói:
– Trước cứ giữ đi, Thiên Địa độc thân kia sao rồi?
Vi Thanh nói:
– Đang tu luyện ở Toái Vân Thiên Xuyên, thông qua dị độc trong Thiên Xuyên không ngừng kích thích Thần Thể. Gần đây lúc có sương đỏ tràn ngập, như là ánh bình minh ngang trời, khi thì lại biến mất không thấy đâu nữa.
Vi Vô Nhai trong mắt sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807382/chuong-2238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.