Lập tức trên bầu trời lóe lên gợn sóng, thân ảnh bà lão hiện ra, kinh sợ nhìn qua dung nahn tuấn mỹ ở phía xa xa kia.
Lý Vân Tiêu cũng kinh ngạc quay đầu lại, Tinh Diệt nơi tay, đã thủ xong kiếm thế, nhưng lại không phải hắn ra tay.
– Thương thế của ngươi tốt rồi?
– Hơi khôi phục một chút, bà lão này rất mạnh, ngươi đi trước đi, ta bọc hậu.
Bắc Quyến Cổn Nam sắc mặt bình tĩnh nói, Vạn Thế Ngự Kiếm trong tay chớp động lên hàn quang ngăm đen, còn có một tia Lục Độc chi khí quanh quẩn trên đó..
– Quên mình vì người như vậy, không tốt lắm đâu?
– Không có việc gì, hồn lực ta không còn thừa lại bao nhiêu, dù sao cũng không sống được bao lâu nữa, kéo dài một chút thời gian cho ngươi thong dong rời đi có lẽ không thành vấn đề. ”
– Chậc chậc, phẩm đức này... Không phản đối, nhưng ta sẽ không làm vậy đâu.
– Thời đại của ta đã qua đi, ta vốn là người đã chết. Thiên Võ Giới hiện giờ là thời đại thuộc về ngươi. Đại ca đã tán thành ngươi, ta cũng tán thành ngươi, trước khi chết lại phát huy một chút nhiệt lượng thừa, rất đáng.
Bắc Quyến Cổn Nam lạnh nhạt nói xong, khí tức trên người không ngừng kéo lên, Vạn Thế Ngự Kiếm trong tay phát ra sướng khúc vui sướng.
Tròng mắt Thái Thúc Cảnh Dung trợn mắt như muốn nứt, nghiêm nghị hét lớn:
– Lý Vân Tiêu làm người phải nói chữ tín a, nếu ngươi đi, chính là tiểu nhân vô sỉ muôn đời, ta dù có thành quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807375/chuong-2231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.