Bầy Thi Lễ rốt cục không chịu nổi nữa, cùng bay tới một chỗ, nhao nhao tụ hợp lại, hóa thành Thi Lễ chi Vương, há to miệng ra khẽ hấp
Đoàn Thất Huyễn Lục Yểm kia lập tức hóa thành một đạo lục quang, bị nó hút vào trong bụng, toàn bộ trên người Thi Lễ chi Vương lục quang đại thịnh
Cánh mỏng chấn động, chấn khai hỏa diễm và hạt màu đen, muốn phá không mà đi.
Trong hỏa diễm truyền đến tiếng gầm lên giận dữ, vô số hạt màu đen dưới cương phong xoáy lên, phi tốc ngưng tụ, hóa thành nửa người trên của Ngạc Ngư Quái, mở ra bàn tay lớn chụp tới.
– Đây là…
Trên trán nam tử hủ thi tựa hồ tuôn ra mồ hôi lạnh, toàn bộ khuôn mặt đều sợ ngây người.
Ngạc Ngư chụp bàn tay xuống, không gian lập tức cứng lại, phóng kín đường lui của Thi Lễ chi Vương, sau đó hét lớn một tiếng nhào tới
“Phanh”
Ngạc Ngư trực tiếp đâm vào trên người Thi Lễ chi Vương, hai tay chụp mạnh lấy nó, há to mồm cắn xuống.
“Két”
Cả đầu Thi Lễ chi Vương đều bị Ngạc Ngư cắn trong miệng, dốc sức liều mạng giãy dụa, trên người chấn ra từng vòng lưỡi dao sắc bén, lục mang cũng hóa thành trảm kích, cắt xuống trên người Ngạc Ngư.
Những nơi hào quang đi qua, trực tiếp gọt thân thể kia trở lại hình hạt, nhưng cũng đang chậm rãi nhúc nhích, ngưng mà không tiêu tan.
Trong hai mắt Ngạc Ngư tuôn ra hung quang, thủy chung không chịu há miệng, cứ cắn lấy như vậy, đứng im trên trời cao không hề nhúc nhích.
Thất Huyễn Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807355/chuong-2211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.