– Ha ha, nói sau... Nói sau.
Lý Vân Tiêu cười ha ha, nháy nháy mắt, liền nhập định lại.
Mục Chinh suy nghĩ một hồi, lại truyền âm nói:
– Chuyện Võ Quyết tạm thời không nói đến, còn Thi Lễ kia...
Lý Vân Tiêu trong lòng cười cười, nói:
– Chuyện Thi Lễ tại hại sẽ dùng hết toàn lực tương trợ, nhưng trên đời không có cơm trưa miễn phí, tại hạ đối với Diệu Pháp Linh Mục của đại nhân cảm thấy rất hứng thú đấy.
Mục Chinh biến sắc, nổi lên vẻ giận dữ, thanh âm trở nên bén nhọn:
– Bất quá chỉ giúp một chút, lại muốn đánh chủ ý vào Diệu Pháp Linh Mục của lão phu.
Lý Vân Tiêu khẽ hếch mắt, mắt trắng không còn chút máu, truyền âm khẽ nói:
– Tự do mua bán, người nguyện mắc câu. Còn nữa, thứ thích sẽ vô giá, bỏ qua lần này, có lẽ đời này không gặp được nữa đâu.
Sắc mặt Mục Chinh tái nhợt, liếm lấy bờ môi khô khốc.
Lời Lý Vân Tiêu nói đã chạm vào tâm khảm hắn, Thi Lễ kia đích thật cực kỳ khó được, hơn nữa căn cứ tư liệu ghi lại, vật ấy đao thương bất nhập, Ngũ Hành bất xâm, hắn cũng không có nắm chắc có thể thu phục.
– Có thể, nhưng phải giao dịch sau đó, điều kiện tiên quyết chính là ta có được Thi Lễ, nếu không tất cả không bàn nữa.
Trong hai mắt Mục Chinh chớp động tinh quang, nói:
– Hiện giờ phán đoán đó là Thi Lễ, cũng chỉ là phán đoán sơ bộ của lão phu thôi. Hơn nữa Tiểu Chuyển Luân Tam Tương Hóa Sinh Diệu Pháp Linh Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807333/chuong-2189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.