Trong lòng Lý Vân Tiêu lại nhấc lên sóng to gió lớn, trên đời lại có Đồng Thuật thần kỳ như thế, vậy chẳng phải còn lợi hại hơn cả Chân Thực Chi Nhãn của Hải Hoàng nhất tộc rồi sao?
Hắn kiềm chế kinh hãi trong lòng, cười lớn vài tiếng, nói:
– Mục Chinh đại nhân khen trật rồi, huyền khí và thần thông, tại hạ quả thật có chút thủ đoạn, nhưng cũng không khoa trương như đại nhân nói đâu.
Sắc mặt Mục Chinh có chút hoài nghi, cặp mắt kia lần nữa hóa thành tro mông chi sắc, trong ánh mắt đục ngầu, chiếu rọi ra ngũ quang.
Hắn giọng nói:
– Ba kim hai tử, tuyệt sẽ không sai, tử khí trùng tiêu chính là dị tượng cao nhất mà Diệu Pháp Linh Mục của ta có thể nhìn thấy, từ sau khi khi Linh Mục thành công, chưa bao giờ thấy qua. Tiểu tử, lão phu đối với huyền khí và thần thông của ngươi cảm thấy rất hứng thú đấy.
Tro mông chi sắc trong mắt của hắn thoáng cái tản ra, khôi phục thanh minh.
Bóng người đột nhiên lóe lên, liền biến mất tại chỗ, trực tiếp xuất hiện trên ngọc thạch cực lơn mà Lý Vân Tiêu đứng, tuy rằng đứng ba người nhưng nó vẫn lộ ra rất rộng rãi
Duẫn Ngôn cả kinh, cảnh giác quát:
– Ngươi làm gì hả?
Mục Chinh khinh miệt nhìn hắn một cái, khinh thường nói:
– Tu vị, huyền khí, thần thông tam quang là kim, thân thể là hạt, thần thức là lục, tuy rằng chỉnh thể cũng không tệ lắm, nhưng ở trong mắt lão phu cũng chỉ là cặn bã.
Toàn thân Duẫn Ngôn chấn động, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807328/chuong-2184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.