Nhãn quang Lý Vân Tiêu ngưng lại, nguyên nhân sát nhân đã tìm được, hắn cũng không rãnh kéo dài thời gian với đám không phải người không phải quỷ này. Hơn nữa hắn hiện giờ cảm thấy hết sức tò mò đối với cái không gian này, muốn nghiên cứu xem làm sao để đi ra ngoài.
Hắn duỗi ra hai tay, mở bàn tay ra.
Trong tay trái có gió nhẹ xoáy lên, trên tay phải lại thoát ra ngọn lửa, bùng nổ, thoáng cái đã vọt lên đến mấy trượng, như hung thú giương nanh múa vuốt vậy, cơ hồ như muốn hóa hình ra.
Duẫn Ngôn trong lòng hơi kinh, nhưng rất nhanh liền đại hỉ không thôi, hắn có thể cảm nhận được lực lượng khủng bố trên ngọn lửa kia, Lý Vân Tiêu càng mạnh, tỷ lệ sinh tồn của bọn hắn càng lớn.
“Phanh”
Lý Vân Tiêu tay phải một trảo, hỏa diễm lập tức tản ra, chắp tay trước ngực, lập tức “Oanh” một tiếng, một cái Phong Hỏa Luân vô cùng cự đại hừng hực xoay tròn trước người.
Toàn bộ bầu trời đều tựa hồ như đặt mình dưới Phong Hỏa chi lực này vậy.
– Ah, cái này...
Duẫn Ngôn lắp bắp kinh hãi, hai loại nguyên tố chi lực dung hợp, thoáng cái uy áp tăng lên mấy lần, khiến hắn cũng bị áp bách cho liên tiếp lui về sau.
Những hủ thi kia cũng bị lực lượng cuốn tới khiến thân thể trì trệ, trong mắt dính trên mặt Bạch Tử Phong lần đầu tiên lộ ra kinh hãi.
– Ồ, các ngươi cũng sẽ biết sợ?
Biểu lộ của Bạch Tử Phong lập tức bị Lý Vân Tiêu bắt được, cảm thấy thập phần thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807325/chuong-2181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.