Lý Vân Tiêu nói:
– Cũng thế, chuyện ta muốn làm cũng không dễ, cứ chờ xem cái gọi là thần tích kia, rốt cuộc là cái gì.
Người nọ trên mặt vui vẻ, ôm quyền nói:
– Đã như vậy, không bằng ta và ngươi minh ước với nhau, kết bạn mà đi, cũng có thể tiện chiếu ứng lẫn nhau. Phải biết rằng rất nhiều cường giả ở đây đều tìm kiếm đồng minh, dù sao lực lượng một người cũng có hạn. Không nói đến những võ giả khác, chỉ một cái Bắc Minh thế gia, đã đủ khiến mọi người đau đầu rồi.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một hồi, cự tuyệt nói:
– Mà thôi, ta độc lai độc vãng đã quen, thích một người tự do tự tại, thật sự có lỗi.
Nụ cười trên mặt người nọ cứng đờ, dần dần hóa thành lạnh sắc, khẽ nói:
– Đã như vậy, ta cũng không tiện miễn cưỡng, nên nói ta đã đều đã nói rõ, đủ bù đắp khối lam lâm ngọc kia rồi, chúc các hạ may mắn.
Hắn ôm quyền, liền không hề dừng lại, thi triển ra thân pháp, lập lòe mấy cái đã biến mất trong sơn mạch.
– Huyền Thần Thiêm đã xuất hiện, vậy chuyện thần tích hơn phân nửa là thực, hơn nữa không biết có người Đoan Mộc thế gia xuất hiện ở đây không nữa.
Lý Vân Tiêu một mình một người trầm ngâm
Hắn lần nữa lấy ra Linh Mẫn Bàn, chỉ thấy kim đồng hồ trong đó vẫn không ngừng lay động, hoàn toàn không cách nào định vị, chỉ đành bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Sau đó thần thức quét qua, phát hiện trong toàn bộ sơn mạch, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807319/chuong-2175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.