– Phi Nghê ta mặc dù không phải tuyệt sắc giai nhân, nhưng cũng tự cho mình cực cao, dưới phiến thiên không này trừ Lý Vân Tiêu ngươi ra, không còn người đáng để ta thích, cũng không còn ai xứng đôi với ta nữa.
Nàng thâm tình dừng ở Lý Vân Tiêu, đôi môi thở khẽ nói:
– Trên đời này có ngươi xuất hiện qua, những người khác đành chấp nhận, mà ta không muốn chấp nhận.
Lý Vân Tiêu nghe nàng giải bày tâm sự và bày tỏ tình cảm, triệt để sợ ngây người.
– Sao hả? Chẳng lẽ ta không đáng để ngươi thích sao?
Phi Nghê nhíu mày lại, có chút giận dữ nói:
– Ta biết rõ ngươi còn có mấy hồng nhan tri kỷ, Đinh Linh Nhi và Lạc Vân Thường, hai người các nàng ai có thể vượt qua ta chứ?
Lý Vân Tiêu cười khổ lắc đầu, nói:
– Quá đột nhiên, ta có chút không kịp phản ứng, việc này tương lai rồi nói sau.
Phi Nghê trên mặt vẻ giận dữ thoáng cái giãn ra, cười dịu dàng nói:
– Tốt, ta cái gì cũng nghe theo ngươi nhưng ngươi không thể đuổi ta đi, ta cứ ở lại chỗ này, hơn nữa ngươi phải đưa thần hỏa cho ta mượn tu luyện đấy.
Nàng vẻ mặt mong chờ, như tiểu cô nương đang cầu khẩn vậy.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một hồi, nói:
– Tốt, thần hỏa kia với ngươi liên quan thật lớn, đồng thời khi giúp ngươi nó cũn nhận được tẩm bổ.
Hắn một tay bấm niệm pháp quyết, chỗ mi tâm lóe lên, một mảnh hỏa vân bay ra, trực tiếp bao trùm Phi Nghê, thoáng cái liền truyền qua hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807316/chuong-2172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.