Hàn Quân Đình lắc đầu, nói:
– Vận khí cũng là thực lực của một người, nó không có khả năng phù hộ ngươi cả đời. Cho nên Lý Vân Tiêu nhất định vẫn tồn tại nhân tố ngoài vận khí, có thể khiến hắn mấy lần đều sống sót trong hiểm cảnh, thậm chí dù bị cường địch mưu hại vẫn có thể hảo hảo sống tốt.
Quỳ Hoa bà bà nói:
– Vậy đại chưởng quỹ có ý là... Không giết hắn?
Hàn Quân Đình nói:
– Giết hắn hay không, cũng không phải chủ yếu. Chủ yếu chính là đạt được Thần Kiếm Tinh Diệt, cùng với Ất Mộc Hóa Linh. Nếu có thể thuận tiện giết hắn thì chúng ta cứ thuận tay là được rồi.
Nàng thấy bộ dạng Quỳ Hoa bà bà tựa hồ có chút bất mãn, lập tức cười nói:
– Người muốn giết hắn rất nhiều, thành Hồng Nguyệt, Hải tộc, Yêu tộc, Tử Thần Cung v… v, thực lực so với chúng ta đều không thua bao nhiêu, cho nên nhiều chúng ta không nhiều lắm, thiếu chúng ta không thiếu. Nếu hắn có thể chết, có những thế lực này cũng đủ rồi, nếu không thể chết thì…, thêm vào chúng ta cũng chưa chắc có thể giết hắn.
Quỳ Hoa bà bà cau mày nói:
– Lời đại chưởng quỹ nói có chút quá thâm ảo rồi, ta chỉ biết là dùng tài trí của đại chưởng quỹ, cơ hồ không có chuyện xử lý không thành.
Hàn Quân Đình cười nói:
– Dược y bất tử bệnh, đó là vì ta xử lý, đều là chuyện có thể. Ngươi bảo người đưa Không Tuân Sa cho hắn đi, trước ổn định hắn, đợi khi chúng ta đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807255/chuong-2111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.