Thân ảnh nam tử áo lam cũng xuất hiện trong mảnh vỡ kia, cùng nhau rơi xuống, không biết sinh tử.
Lý Vân Tiêu lăng không một trảo, thân thể nam tử áo lam lập tức bị nhiếp lên.
Nhãn quang hắn xoay chuyển, ngón tay gảy nhẹ, “Rầm rầm rầm” mấy tiếng, trên người nam tử áo lam tóe ra mấy cái trữ vật huyền khí, thoáng cái bay vào trong tay hắn.
Sau đó liền hóa trảo thành chưởng, vỗ xuống dưới.
“Phanh”
Trên người nam tử áo lam bị đánh một cái, trực tiếp nhô lên cao nổ bung, triệt để tan thành mây khói.
Lý Vân Tiêu bắt lấy mấy cái nhẫn trữ vật tử, thần thức quét qua, cười lạnh đánh ra vài đạo ấn ký, thoáng cái xóa đi lạc ấn trên đó.
Sau đó thần trí của hắn dò xét vào trong, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, thu lại vài món trữ vật huyền khí khác liền biến mất trên trời cao.
Một hồi thời gian qua đi, trong đêm đen chẳng biết lúc nào xuất hiện hai đạo thân ảnh, sắc mặt đều ngưng trọng dị thường.
– Quỳ Hoa bà bà, ngươi cảm thấy thực lực của hắn như thế nào?
Một lão giả khô gầy phía trơcs, trong mắt chớp động lên vẻ tàn khốc ngưng trọng, đúng là Hàn Quân Đình.
Sắc mặt Quỳ Hoa bà bà cũng khó coi, trầm giọng nói:
– Mạnh, rất mạnh có thể khống chế Lôi Hỏa hai lực thành thạo như thế, tương lai sợ rằng sẽ là một Lôi Hổ Hỏa Báo khác.
Hàn Quân Đình nói:
– Ta hiện giờ càng ngày càng tin tưởng lời đồn ở Đông Hải rồi, hơn nữa tại trấn Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807243/chuong-2099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.