Lệ Phi Vũ tuy rằng cảm thấy lời này quá giả, nhưng vẫn gật đầu nói:
– Vậy thì tốt rồi.
Phi Nghê xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Tần Xuyên và Chu Sở, cười hì hì nói:
– Hai vị chính là khách quý khó gặp, có thể gặp mặt ở thành Tân Duyên, quả thực khiến Phi Nghê giật mình. Vừa rồi tin tức mà Chu Sở huynh nói, có thể nói ra để mọi ngươi nghe một chút không?
Trên mặt Chu Sở hơi có vẻ xấu hổ, nói:
– Tin tức? Không phải là đấu giá hội của Vạn Bảo Lâu sao? Vừa vặn trong đấu giá hội lần này có một thứ mà ta nhìn trúng, bởi vậy mới rời khỏi Thánh Vực tới đây.
– Ah? Vậy Tần Xuyên huynh thì sao, cũng có một thứ nhìn trúng sao?
Phi Nghê nháy mắt mắt đôi mắt đẹp liên tục đảo tới đảo lui trên người Tần Xuyên.
Tần Xuyên cười cười, nói:
– Có lẽ có cũng không chừng.
Phi Nghê mặt mỉm cười, cũng không hỏi nữa, chỉ là đáy mắt hiện lên một tia kiêng kị khó có thể phát giác.
Tần Xuyên người này thực lực thâm bất khả trắc, trong đông đảo những người trẻ tuổi, một mực bị nàng coi là đại địch số một. Lần này tạm biệt, phát hiện càng khiến bản thân nàng khó nhìn thấu, nội tâm khó tránh khỏi có cảm giác áp bách.
Rất nhanh, nam tử trung niên kia đã bay về, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Tiết Hồng Đào nhướng mày, nói:
– Sao hả?
Nam tử trung niên sắc mặt trắng bệch, thấp giọng nói:
– Người nọ không chịu đi.
Tiết Hồng Đào hừ một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807228/chuong-2084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.