Những người này ở sau khi đã biết thực lực của Lý Vân Tiêu, luôn luôn tự cho mình là cực cao mấy người, dĩ nhiên mất đi tâm so sánh, hoàn toàn vui lòng phục tùng, bắt đầu vì ích lợi nhà mình mượn hơi người này.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Mộ Dung thế gia lánh đời mờ ảo, thiên lĩnh càng ở hiểm ác đáng sợ vách đá dựng đứng trong lúc đó, đều vì nhân gian khó có được thắng cảnh, có thời gian ta nhất định đi đến.
Coi như là cho hai người một đáp lại.
Trần Phong cũng là suy nghĩ ra ý tứ của tam thúc tổ, lúc này cười nói:
– Từ sau Tống Nguyệt Dương Thành cáo biệt, Trần Phong thời khắc quải niệm Vân Tiêu huynh, không bằng bây giờ liền theo ta đi Đao Kiếm Tông, tất nhiên sẽ có rượu ngon món ngon khoản đãi, trên võ đạo ta cũng có rất nhiều chuyện muốn cùng Vân Tiêu huynh lảnh giáo một chút.
Ánh mắt của Lý Vân Tiêu lưu chuyển, tiếu ý một chút thu liễm, chậm rãi nói:
– Thực sự xin lỗi, ta có việc trong người. Chỉ vì lâu không ở trên đại lục, đối với một ít tin tức thập phần bế tắc, muốn hướng chư vị hỏi thăm một việc.”
– Chuyện gì?
Trần Phong kinh ngạc nói:
– Nếu chúng ta biết, tất nhiên biết không giấu diếm.
Giang Tu Chân vội hỏi:
– Mặc dù là cái bí tân gì, lấy năng lực của Vạn Bảo Lâu ta, cũng rất nhanh có thể đoán được.
Ánh mắt của Lý Vân Tiêu phát lạnh, trầm giọng nói:
– Hồng Nguyệt thành Đường Tâm muốn cưới vợ Khương Nhược Băng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807213/chuong-2069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.