Một chiêu lôi nguyên trảm này bao phủ lấy cả ba người vào trong, hắn cũng không ngoại lệ, lập tức giương lên bảo kiếm, thanh quang lan tràn, như Lãnh Nguyệt im ắng, lặng yên mà ra.
Một thanh kiếm quang như nước kích động trên không trung, nghênh hướng lôi chi bán nguyệt kia.
“Bang bang”
Hai cổ lực lượng thoáng cái nổ bung, thực lực Trần Phong Viễn kém hơn một chút, thanh sắc lôi quang lập tức thôn phệ kiếm khí, hơn nữa thoáng cái nổ bung trên bầu trời, tán mà bất loạn, hóa thành thanh võng rậm rạp chằng chịt chụp xuống dưới.
Mỗi một đạo lôi tuyến của thanh võng đều như cương châm, sắc bén dị thường
“Hừ”
Trần Phong Viễn sắc mặt trầm xuống, tựa hồ hết sức bất mãn đối với kết quả một kiếm của mình, phẫn nộ bồi thêm một kiếm nữa.
“Xùy~~”
Kiếm quang lóe lên, toàn bộ thanh võng trực tiếp bị xoẹt thành hai nửa, nhưng vẫn không biến mất, hơn nữa phân biệt chụp t ới hai người khác.
Thần sắc Lý Vân Tiêu không thay đổi, loại lôi võng trình độ này đã không còn bao nhiêu sức mạnh nữa, cả người hắn thoáng cái hóa thành lôi đình, lóe lên liền xuyên qua khe võng.
Chỉ ở trên lôi võng tóe lên vài đạo hồ quang điện, cả người hoàn toàn không có gì đáng ngại cả.
Phi Nghê lại biến sắc, hai tay đẩy ra trước, lập tức vô số vũ linh bắn ra, ngưng tụ trước người nàng, hóa thành một thanh quạt lông màu đỏ, lăng không quạt xuống dưới.
“Hô”
Một cổ thần hỏa vô danh bắn ra, phóng tới thanh võng
“Ầm ầm”
Lôi võng màu xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807193/chuong-2049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.