Tuy rằng linh tinh vài điểm mấy đạo kiếm khí này đối với bọn họ không chút nào ảnh hưởng, nhưng thực lực của Lý Vân Tiêu cũng sâu đậm rung động bọn họ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều là lộ ra vẻ khiếp sợ và hoài nghi tới.
Thần Mộc Thế Gia được xưng là nhân tộc nhị lưu thế lực, vừa mới lộ ra liên thủ chi trận hoàn mỹ không sứt mẻ, nếu không có Nhuận Tông âm thầm xuất thủ, sợ rằng hiện tại cũng vẫn chưa thể phá giải.
Mà lúc này tùy tiện xuất hiện một thiếu niên không hiểu, càng xuất thủ đã đưa bọn họ hoàn toàn áp chế.
Lẽ nào nhân tộc thực lực, đã kinh khủng đến loại trình độ này, trực tiếp quăng hải tộc bọn họ mấy con phố?
Nhuận Tông mạnh mẽ đem loại tâm tình tiêu cực này bài trừ đi, trong lòng liên tục thầm nghĩ: Tuyệt không khả năng, năm xưa Hải Hoàng đại nhân thống lĩnh tứ hải, đại quân ép lên Thánh Vực, đối phương ngay cả cái rắm cũng không dám phóng. Nếu nhân tộc thật có bực cường hãn này, hải tộc ta đâu còn có thể an cư tứ hải.
Trong này nhất định có chỗ nào không đúng.
Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy, sau đó Nhuận Tông nhất thời trầm trụ khí, tuy rằng thỉnh thoảng có kiếm quang phá bích mà vào, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì.
Lý Vân Tiêu cũng là nhìn thấu điểm ấy, sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng nói:
– Thật sự đã cho ta không phá hết tinh bích này sao?
Trong tay hắn cái hộp kiếm vừa chuyển, mặt trên ngân quang lưu động, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807168/chuong-2024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.