– Đúng đúng đúng, mong rằng Vân Tiêu đại nhân mang theo chúng ta mưu cầu con đường sống.
Trong đó đệ tử cũng đều phụ họa, vẻ mặt cấp thiết chờ đợi.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Nếu chỉ có một người trước mắt này, vậy còn dễ làm. Nhưng phía sau hắn tên nam tử kia càng thực lực khó lường, phần thắng xa vời. Ở đây khoảng cách Diệu Huyền Tông các ngươi rất xa, có thể có hướng tông môn cầu cứu?
Tên đệ tử kia nói:
– Đại trưởng lão trước đó cũng đã hướng tông môn phát sinh tín hiệu cầu cứu rồi, nhưng Diệu Huyền Tông vẫn chưa đến ven biển, muốn phái cường giả đến đây, sợ rằng không phải chuyện nhất thời nửa khắc, nước xa khó cứu được lửa gần a.
Lý Vân Tiêu buồn bực nói:
– Tông môn ở gần biển ngay cả một phân bộ cũng không có? Vậy các ngươi ăn rồi rảnh rỗi đến bắc hải bắt con độc thiềm gì đó, hiện tại làm ra chuyện chứ?
Một người đệ tử khác nói:
– Gần biển có phần bộ, nhưng người chấp chưởng thực lực hữu hạn. Chúng ta cũng không muốn đến a, còn không phải là vì Hồng Nguyệt thành Đường Tâm đại hôn hạ lễ, tựa hồ là Đường Khánh lão gia tử hướng tông chủ chỉ định muốn bắc hải độc thiềm.
– Đường Tâm? Hắn muốn kết hôn rồi?
Lý Vân Tiêu một chút ngạc nhiên đứng lên, cổ quái nói:
– Đông Hải chiến sự đã thở bình thường? Hắn cưới là người phương nào?
Tên đệ tử kia lộ ra vẻ hoài nghi, nói:
– Vân Tiêu đại nhân chẳng lẽ sắp tới không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807126/chuong-1982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.