Hắn có chút nhắm hai mắt lại, bắt đầu chuyên tâm tế luyện. Hào quang trên Sơn Hà Đỉnh càng ngày càng mạnh, toàn bộ quá trình luyện chế rơi vào khâu cuối cùng.
Trên vách đá dựng đứng, Cốt Hồng mở to mắt ra, một cổ lửa giận vô biên trực tiếp phun ra.
“Phanh”
Vách đá dưới chân bỗng nhiên nứt ra ngàn dặm, đều hóa thành nát bấy, như núi cao sụp đổ xuống, vô số mảnh vụn cự thạch, toàn bộ đều rơi xuống biển rộng
Trên mặt hắn cực kỳ âm độc nhìn chằm chằm vào biển cả, trong đôi mắt không ngừng toát ra hung quang.
– Lý – Vân – Tiêu.
Ba chữ này phảng phất như dùng khí lực thật lớn mới thốt ra được, biển cả phía dưới cũng bắt đầu không ngừng khởi động, bắt đầu xuất hiện trận trận gào thét.
Đột nhiên một đạo quang mang từ trên biển bắn ra, lập tức hóa thành một đạo kim quang xán lạn, thân ảnh to lớn người mặc chiến giáp.
Thân ảnh kia chậm rãi mở mắt, một bộ thần thái lười biếng, quát khẽ:
– Cốt Hồng, ngươi phát điên gì thế? Bổn tọa phụng mệnh trấn thủ Thiên Địa Dong Lô, ngươi muốn ăn đòn phải không?
Sắc mặt Cốt Hồng tái nhợt, tay giơ lên chỉ vào người này, hung hăng nói:
– Tổ Á, ta muốn xuống dưới giết một người, ngươi tránh ra cho ta
Tổ Á nheo mắt, quát:
– Làm càn nếu để ngươi tùy ý đi xuống giết người, vậy bổn tọa trước giờ trấn thủ ở chỗ này có ý nghĩa gì?
Cốt Hồng lạnh giọng nói
– Ta mặc kệ, người phía dưới ta phải giết, nếu ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807115/chuong-1971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.