Hải Hoàng hữu ý vô ý nhìn hắn một cái, cười nói:
– Chủ nhân Nặc Á chi chu Diệp Phàm, năm đó lệnh tổ Diệp Nam Thiên đã từng đến Hải chi sâm lâm, ở trong điển tịch cũng có ghi lại, ngươi có muốn xem một chút không?
Diệp Phàm nghe xong, giật mình nói:
– Lại có việc này? Tốt lắm, nhanh mang ta đi xem thử?
Hải Hoàng cười cười, hai người lần nữa hóa thành hào quang, biến mất tại chỗ.
Ở một chỗ trong Hải chi sâm lâm, dưới cự lâm thấp thoáng, trên một khối sườn núi nhô lên.
Hóa Tu đang ngồi xếp bằng lấy, từng đạo hào quang óng ánh như đom đóm từng chút bay lên từ trên người hắn.
Hắn đang vận chuyển thần quyết, thôn nạp linh khí chữa trị vết thương trên người mình.
– Hóa Tu...
Đột nhiên một đạo thanh âm khẽ vang lên, nhưng mọi nơi lại không có bóng người.
Hóa Tu đột nhiên trợn to hai mắt, tựa hồ nghe ra chủ nhân thanh âm là ai, cả người đều chấn động trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ:
– Đại, Đại sư huynh...
Đạo thanh âm kia khoan thai nói:
– Bế quan quá lâu, ngươi còn nhớ rõ có một Đại sư huynh như ta sao?
– Ta, ta...
Sắc mặt Hóa Tu thoáng cái trắng bệch, mồ hôi lạnh to như hạt đậu chảy xuống, cố cưỡng ép nặn ra vẻ tươi cười, nhưng còn khó coi hơn cả khóc:
– Đại sư huynh cớ gì nói ra lời ấy? Hóa Tu chúc mừng Đại sư huynh xuất quan.
– Hừ, chính ngươi lòng dạ biết rõ
Thanh âm kia truyền đến bất mãn cực độ, lạnh lùng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807109/chuong-1965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.