Lý Vân Tiêu cũng là ném ra Giới Thần Bi, để Tân Thần nhóm cường giả đều đi ra, cùng nhau giết vào trong vòng chiến loạn.
Theo mọi người đồng loạt ra tay, áo giáp quân Kim đang liên tiếp bại lui lần thứ hai đã chống đỡ lại được.
Ở trong trận chiến hỗn loạn, một người lạnh lùng quan vọng, bên trong con ngươi tinh mang chớp động, không biết đang suy tư điều gì.
Ánh mắt của hắn đột nhiên liếc qua một cái, phát hiện đối phương cũng đang lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, không khỏi trong lòng “Lộp bộp” một chút, lộ ra một tia cười khổ cổ quái.
– Vân Tiêu huynh, ngươi nói lần này đánh nhau chết sống, ai có thể thắng được?
– Nga? Vũ Kình huynh vì sao lại hỏi như thế? Đương nhiên là tà không thể thắng chính rồi.
Bạc Vũ Kình vừa nghe, sắc mặt nhất thời kéo dài xuống, biết Lý Vân Tiêu lại đang đánh thái cực, cố ý với ngươi kéo đông kéo tây:
– Lẽ nào Vân Tiêu huynh nhìn Nghiễm Nguyên tốt như vậy? Nghiễm Nguyên tuy có siêu phẩm huyền khí, nhưng dù sao vừa bước vào cửu giai đỉnh phong, so với Nghiễm Hiền vẫn là kém rất nhiều a.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Ta có lựa chọn sao?
Bạc Vũ Kình gật đầu nói:
– Cũng đúng, ngươi đào móc Đông Hải vương cung linh mạch, coi như là chân trời góc biển Nghiễm Hiền cũng sẽ đuổi giết ngươi.
Lý Vân Tiêu nói:
– Có thế chứ. Bất quá ta thật tò mò, Vũ Kình huynh nếu tương trợ Nghiễm Hiền, vì sao không ra tay đây?
Bạc Vũ Kình ngẩng đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/807091/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.