Nghiễm Hiền sắc mặt trầm xuống, hừ nói:
– Ngươi cũng muốn đi?
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
– Vừa rồi Hải Hoàng không phải nói để ta đi sao?
Nghiễm Hiền cười lạnh nói:
– Hải hoàng đại nhân chỉ nói cho ngươi rời đi, cho ngươi rời đi không có nghĩa là hiện tại cho ngươi rời đi.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Nếu Hải Hoàng đại nhân đã hạ pháp chỉ, ta ngươi trước đó cũng không cừu không oán, tội gì lại làm khó ta đây?
Nghiễm Hiền đứng chắp tay, lãnh đạm nói:
– Ngươi đã đều nói như vậy rồi, ta đây cũng nói thẳng được rồi. Đem siêu phẩm huyền khí trên người ngươi lưu lại, liền có thể đi.
Lý Vân Tiêu sắc mặt một ngưng, lạnh lùng nói:
– Đối với việc siêu phẩm huyền khí, ta cũng không phủ nhận. Nhưng mặc cho một kiện siêu phẩm huyền khí đều có kí chủ của nó, Nghiễm Nguyên luyện hóa Như Thị Ngã Văn hơn mười năm mà không một đoạt được, dưới cơ duyên mới vừa vặn luyện hóa. Nghiễm Hiền đại nhân cần gì phải nghịch thiên làm việc đây?
Con ngươi của Nghiễm Hiền đột nhiên co rút, cả kinh nói:
– Nghiễm Nguyên phản bội luyện hóa Như Thị Ngã Văn?
Sắc mặt hắn âm trầm xuống, lạnh giọng nói:
– Như vậy ta đã càng không thể thả ngươi đi!
– Nghiễm Hiền ngươi thật lớn mật không chỉ có cãi lại pháp chỉ của phụ hoàng ta, còn không biết xấu hổ cướp đoạt đồ vật của người.
Thủy Tiên buồn bực mắng to lên, đứng ở trước người Lý Vân Tiêu giang hai cánh tay, đưa hắn ngăn ở phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806997/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.