Tất cả mọi người lập tức tránh lui mấy ngàn thước, lộ ra vẻ kinh hãi kinh ngạc nhìn qua.
Lý Vân Tiêu trực tiếp trượt ra vài trăm mét trên mặt biển, để tránh bị năng lượng kia ảnh hướng đến.
– Ha ha lực lượng rất mạnh
Trong bầu trời nghiềnn nát, trong gió lốc năng lượng, Bạc Vũ Kình vẻ mặt dữ tợn, làn da toàn thân đều hiện ra màu đen tối.
– Thôn Thiên chi linh, Nghê Thạch chi thân, Ma nguyên chi lực, những cái này đều là của ta, ha ha.
Phong bạo vô tận cuốn lên người Bạc Vũ Kình, tuôn ra từng đạo lỗ hổng, lại không thể ngăn cản hắn tiến lên
Hắn bước ra một bước, chộp về phía Bắc Minh Thiên Lộc, nhe răng cười nói:
– Ma nguyên chi lực này ta thu, đợi sau khi ta hấp thu tốt, có thể ban cho ngươi vinh quang vô thượng.
Trong nội tâm Bắc Minh Thiên Lộc chấn động mãnh liệt, dưới kiếm linh của Thiên Tru Đãng Ma Kiếm, Ma nguyên vô tận của hắn đang không ngừng bị thôn phệ mất, không hề có lực chống cự nổi.
– Đáng chết đáng chết ah, đây rốt cuộc là vật gì?
Đột nhiên mặt biển “Phanh” một tiếng nổ tung, một đạo thân ảnh hóa thành lưu quang phóng về phía bầu trời.
Lý Vân Tiêu đột nhiên cả kinh, hoảng sợ nhìn lại.
Đang xông lên bầu trời kia đúng là Mạc Tiểu Xuyên, chỉ là cho hắn một loại cảm giác thập phần lạ lẫm, hơn nữa... còn cực kỳ cường đại.
– Ân? Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Bạc Vũ Kình đột nhiên đại biến, Thiên Tru Đãng Ma Kiếm trong tay vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806976/chuong-1832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.