Bạc Vũ Kình sắc mặt trắng bệch nói:
– Đầu Lộc quái này biến hóa chính là Thượng Cổ Chân Linh Phu Chư, thần thông chính là chiêu thủy.
Cự Quy cũng co rút đầu lại, mai rùa không ngừng xoay tròn trên không trung, cũng xông vào.
“Ầm ầm”
Ba cổ công kích bá đạo xông vào trên mây đen, bên trong truyền tới tiếng chim hót của Trọng Minh Điểu, thoáng cái nhô đầu ra, trong đôi đồng tử nó lóe lên thần sắc yêu dị, mở to miệng phun lửa ra, bao trọn lấy mây đen kia. `
Diệp Phàm sắc mặt trắng bệch nói:
– Vân Tiêu đại ca, chúng ta có cần đi lên hỗ trợ không?
Lý Vân Tiêu cũng lau mồ hôi, quay người nói với Liêu Dương Băng:
– Ngươi cảm thấy người này là Bắc Minh Thiên Lộc hay là Ma Chủ?
Liêu Dương Băng vẻ mặt vẻ mờ mịt, cười khổ lắc đầu, nói:
– Nhìn thì như là Bắc Minh Thiên Lộc, nhưng thần thông này..., ta trước kia có quan hệ rất tốt với hắn, chắc hắn sẽ không gây bất lợi với ta đâu a?
Lý Vân Tiêu cũng thoáng cía không có chủ ý, ngượng ngùng nói:
– Vậy thì xem một chút đi.
– Hừ.
Thanh âm Bắc Minh Thiên Lộc truyền đến, hừ lạnh một tiếng.
Sau đó mây đen biến lớn lên, thoáng cái chấn bay Trọng Minh Điểu và hai đầu quái điểu khác, trong mây duỗi ra một độc thủ cực lớn, lăng không một trảo, lập tức bóp nát thao thiên thủy trụ kia.
Mây đen sau khi hóa ra một tay liền không ngừng mà sinh trưởng lên, vậy mà kéo thẳng đến cao hơn mười trượng, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806968/chuong-1824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.