Ba người khác đều là hơi biến sắc mặt, có chút giật mình nhìn Lý Vân Tiêu.
Diệp Phàm cũng là nhịn không được lè lưỡi, giật mình nói:
– Vân Tiêu đại ca, ngươi thật là Tuyệt Thế Vũ Đế, phong hào Phá Quân Cổ Phi Dương?
Lý Vân Tiêu không phủ nhận gật đầu một cái, nói:
– Ta trước kia thật là Cổ Phi Dương.
Diệp Phàm và Tân Thần đều là sắc mặt đại biến, lấy làm kinh ngạc.
Thủy Tiên cũng là nhíu mày, tựa hồ hình như đã nghe qua cái tên này.
Lý Vân Tiêu nói:
– Nhưng Cổ Phi Dương đã là quá khứ, ta bây giờ là Lý Vân Tiêu.
Diệp Phàm thần sắc có chút phức tạp, thở phào nhẹ nhõm, ngượng ngùng cười nói:
– Mặc kệ ngươi trước kia là ai, ngươi đều là Vân Tiêu đại ca của ta.
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười, ném cho hắn ánh nhìn tán thưởng, lúc này mới hướng phía Bạc Vũ Kình nói:
– Vũ Kình huynh, ngươi thực sự là coi trọng ta, ta hiện tại bất quá tam tinh Vũ Đế mà thôi.
Bạc Vũ Kình hừ một tiếng, nói:
– Ta mặc kệ ngươi là Cổ Phi Dương hay là Lý Vân Tiêu, nói chung ngươi là một địch nhân đáng sợ, do đó ta mong muốn chúng ta có thể trở thành bằng hữu.
– Bằng hữu?
Lý Vân Tiêu cười, nói:
– Cùng với Vũ Kình huynh làm bằng hữu, ta sẽ ngủ không yên. Vũ Kình huynh và Nghiễm Nguyên làm bằng hữu nhiều năm như vậy, thiếu chút nữa để Nghiễm Nguyên chết ở trong tay ngươi đấy.
Bạc Vũ Kình mặt không đổi sắc, thản nhiên nói:
– Vậy không giống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806957/chuong-1813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.