Đại Ngạc Ngư lăng không hóa thành một hỏa cầu, mang theo đạm hồng sắc sí viêm cuồn cuộn đi, hình như sao chổi phủ xuống, vẫn thạch rơi.
Hai tròng mắt của Hồ Lô Tiểu Kim Cương híp lại thành hai cây đậu, một kích Kim Cương Quyền đánh ra, toàn bộ bốn phía không gian đều bị cuốn vào, Băng Sát Tâm Diễm cũng theo đó đánh ra.
Nghiễm Nguyên cười nhạt không ngớt, nhưng khi nhìn thấy Băng Sát Tâm Diễm, thân thể nhịn không được run rẩy một chút, trên mặt một luồng kinh khủng lóe lên rồi biến mất, trở nên càng thêm dữ tợn.
– Hỗn Nguyên Nhất Khí!
Trước người hắn bắt ra một đạo quyết ấn, đột nhiên mở ra.
– Phanh!
Bốn đạo công kích tuyệt mạnh bị một đạo kết giới của hắn chống đỡ, vô pháp gần người, mọi người sắc mặt đại biến
– Hắc hắc một đám kiến hôi, đây chính là toàn bộ lực lượng của các ngươi sao?
Nghiễm Nguyên cười như điên nói:
– Nếu là như vậy nói, vậy hết thảy tiến vào bụng của ta đi!
Hắn một tay mở kết giới, một tay bóp ra quyết ấn, thần quyết ở trong tay bay lượn.
Tất cả mọi người đều run rẩy một chút, một người điên cuồng hét lên nói:
– Liều mạng!
Chỉ trăm tên võ giả, đều là sắc mặt tái xanh, các loại tuyệt chiêu áp đáy hòm đều hiện ra, trong lúc nhất thời trăm hoa đua nở, bách điểu đua tiếng.
Nghiễm Nguyên hơi biến sắc mặt, kết giới lực trong nháy mắt bị áp hạ xuống, làm cho trong lòng hắn kinh hãi.
Hắn cũng không có đánh giá thấp thực lực của mọi người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806946/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.